NGƯỜI ĐẸP NGỦ MÊ - Trang 33

lưỡng lự tin rằng cô gái còn trinh. Cặp mắt già nua của Eguchi không thể
phân biệt rõ từng sợi lông mày hay lông mi vì nàng nằm quá gần. Da nàng
trắng dịu dù mắt ông không thể nhìn ra các sợi lông tơ. Không có một nốt
ruồi nào trên cả mặt lẫn cổ. Ông đã quên cơn ác mộng vừa qua, thấy lòng
mình tràn ngập tình cảm yêu mến cô gái rồi ông lại có cái cảm giác trẻ con
là ông được nàng yêu lại. Ông tìm vú cô gái và dịu dàng giữ yên trong lòng
bàn tay. Một thoáng cảm giác lạ lùng nảy sinh từ sự đụng chạm như thể bộ
ngực này là của mẹ ông trước khi bà mang ông trong bụng. Ông rút tay về
nhưng cái cảm giác đó đã đi xuyên người ông, từ ngực lên vai.

Ông nghe tiếng cửa mở ở phòng bên cạnh.

“Ông thức dậy chưa?” mụ đàn bà quán trọ hỏi. “Tôi đã sửa soạn bữa ăn
sáng cho ông rồi đấy.”

“Ðược rồi.” Eguchi nói nhanh. Ánh sáng mặt trời len qua khe hở các ván ô
lấp lánh trên tấm màn nhung. Nhưng ánh nắng ban mai không lẫn với ánh
điện mềm dịu tỏa xuống từ trần nhà.

“Tôi dọn ra đây nhé?”

“Ừ”

Chống một tay ngồi dậy, Eguchi dùng tay kia vuốt nhẹ tóc cô gái.

Ông thừa hiểu là mụ đàn bà muốn khách ra về trước khi cô gái thức dậy
nhưng mụ không tỏ ra vội vã khi phục vụ bữa ăn sáng. Không biết cô gái bị
thiếp ngủ cho tới khi nào? Nhưng Eguchi tự nhủ không nên hỏi lộ liễu như
thế.

“Cô này xinh lắm.” ông nói một cách bình thản.

“Vâ. Và ông có được những giấc mơ dễ chịu chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.