NGƯỜI ĐẸP NGỦ MÊ - Trang 61

người đàn bà ngủ say như chết đó đã thành người ông không thể nào quên
được. Nàng viết cho ông, nói sẵn lòng gặp khi nào ông trở lại Kobe. Lá thư
thứ hai đến vào tháng sau, báo ông biết là chồng nàng đã về nhà nhưng
chẳng sao, nàng vẫn muốn gặp lại ông. Tháng sau nữa, lá thứ ba đến tay
ông, lời lẽ tương tự như thư trước. Rồi sau đó ông chẳng còn nhận được tin
gì nữa.

“Cũng đành! Nàng lại có thai lần nữa, lần thứ ba đấy. Chắc vậy thôi.”

Ông già Eguchi thầm thì với chính mình ba năm sau khi nằm bên một cô
gái còn nhỏ tuổi bị thiếp ngủ như chết và nhớ lại người đàn bà đó. Cái ý
nghĩ nàng có thai chưa bao giờ xuất hiện trong đầu Eguchi. Nhưng tại sao
nó lại đến bất chợt bây giờ? Càng nghĩ tới, nghĩ lui, ông càng tin mình đoán
đúng. Nàng ngừng viết thư cho ông chỉ vì nàng mang thai, phải vậy không?
Ðúng quá chứ sao không; và ông hé môi cười. Nàng đã đón mừng thắm
thiết người chồng trở về từ Singapore rồi thụ thai, thế là những điều sai trái
đã làm với Eguchi từ nay được gột rửa; ông cảm thấy an tâm và thanh thản.
Rồi ông lại nhớ tới thân thể nàng, trong niềm nuối tiếc, nhưng chẳng có một
tình ý nhục dục gì đi theo hồi tưởng này. Một thân thể cân đối, rắn chắc,
mịn màng, trong mắt ông, là biểu tượng cho nữ tính ở tuổi thanh xuân. Ông
biết mình đã đoán theo trực giác là nàng đã có thai nhưng ông không chút
nghi ngờ đó là sự thật hiển nhiên.

“Ông Eguchi ạ, ông có thích tôi không?” nàng hỏi ông khi ở khách sạn.

“Có chứ, tôi thích cô mà. Các bà, các cô thường hỏi câu này lắm.”

“Nhưng...” Nàng không tiếp tục để chấm dứt câu nói.

“Cô định hỏi tôi thích gì nơi cô, phải không?

“Thôi đủ rồi! Tôi không nói gì nữa đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.