NGƯỜI ĐẸP NGỦ MÊ - Trang 92

Ông vuốt nhẹ tóc nàng ở bên tai. Tóc thô và cứng. Ông đứng dậy và trút bỏ
quần áo.

“Cô sẽ bị cảm lạnh đấy, dù cô khỏe mạnh đến mấy đi nữa.” Ông kéo chăn
phủ ngực và hai tay nàng rồi nằm xuống bên cạnh. Nàng xoay người về
phía ông, và cùng với tiếng rên rỉ, nàng bất ngờ vung mạnh hai tay ra ngoài.
Ông già Eguchi bị đẩy bật ra, thẳng thừng. Ông bật cười sằng sặc. Ðúng là
một cô học nghề rất dũng cảm, ông nói với chính mình.

Nàng đã bị thiếp cho ngủ mê, không thể tỉnh thức trong bất cứ trường hợp
nào, và thân xác nàng chắc cũng tê liệt; thế thì ông muốn làm gì với nàng
mà chẳng được. Nhưng ông cảm thấy mình không còn sức sống cần thiết để
sử dụng bạo lực với cô gái đang ở trong tình trạng mê man như thế - hay là
ông đã mất đi sức sống đó từ lúc nào rồi. Ông nằm lại gần nàng, trong một
nỗi đam mê dịu dàng, một sự đồng tình tử tế, một giao cảm cận kề với
nàng. Ðã xa rồi cuộc phiêu lưu, xa rồi cuộc chiến đấu làm ta thở mạnh, thở
gấp hơn.

“Ta già rồi,” ông lẩm bẩm, thấy mình đã nghĩ như thế ngay khi bật cười vì
bị cô gái đang ngủ vô tình đẩy ra.

Thực tình ông chưa đủ điều kiện để làm khách hàng ngôi nhà này như
những lão già khác. Nhưng chắc là cô gái có nước da ngăm đen và bóng
này đã khiến ông cảm nhận một cách mãnh liệt hơn thường lệ ông chẳng
còn bao nhiêu sinh lực đàn ông trong những tháng ngày trước mắt.

Làm tình trên người cô gái có lẽ sẽ mang lại liều thuốc bổ khơi dậy nỗi
niềm háo hức thời tuổi trẻ. Eguchi càng lúc càng thấy chán ngấy cái “ngôi
nhà người đẹp ngủ mê”này. Vậy mà càng chán ông lại càng lui tới thường
xuyên hơn. Ông bỗng dưng cảm thấy kích động, máu chảy mạnh trong
người: ông sẽ dùng bạo lực trên thân xác nàng, bẻ gãy những cấm kỵ của
ngôi nhà, phá hủy những lạc thú tồi tệ và bí mật của những lão già, và như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.