NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 33

Thẩm Lực sững sờ. Cô bé đứng trước mặt anh rất xinh xắn, da dẻ
trắng mịn, khuôn mặt thanh tú. Quan trọng nhất là trông cô bé giống như
Tần Nhược Yên khi nhỏ vậy.
Định thần lại, anh hỏi thăm:
- Cháu à, bố mẹ có nhà không? Cho chú gặp bố mẹ cháu.
- Mẹ ơi, có người muốn gặp mẹ. - Cô bé vừa quay đầu lại gọi vừa tránh
người cho Thẩm Lực vào nhà.
Sau khi vào nhà, Thẩm Lực nhìn thấy một phụ nữ trung niên khoảng
chừng năm mươi tuổi. Anh nhận ra bà đúng là mẹ của Tần Nhược Yên bởi
khi Tần Nhược Yên xảy ra chuyện, anh đã nhìn thấy bà ở đó.
- Cháu là...? - Mẹ Tần Nhược Yên rất ngạc nhiên quan sát Thẩm Lực.
Ở bà toát lên vẻ đặc trưng của người trí thức khiến người ta dễ gần
nhưng lại khó thân.
- Cháu chào bác ạ, cháu tên là Thẩm Lực là...bạn của Tần Nhược Yên. -
Thẩm Lực hơi lắp bắp.
Ánh mắt bà loé sáng nhưng lại nhanh chóng bình thường trở lại.
- Ồ, thì ra cháu là bạn của Yên Yên, cháu ngồi xuống đi!
Sau đó bà quay lại gọi to:
- Ông à, có khách tới nhà này, bạn của Yên Yên đấy.
Một người đàn ông trung niên bước ra từ phòng trong, ông khách sáo
bắt tay Thẩm Lực. Ba người cùng ngồi trên sofa, cô bé con ngoan ngoãn
bưng trà tới trông cô bé nhí nhảnh, nhanh nhẹn như một cánh bướm vậy.
Thẩm Lực đĩnh đạc cất tiếng:
- Thưa hai bác, cháu vốn học thể thao trong học viện Sư phạm gần đây. Lúc
đó, cháu quen biết Tần Nhược Yên khi tập thể dục buổi sáng. Tốt nghiệp
xong, cháu trở lại Vân Thành. Hai ngày nay tới Thanh Thành công tác, nên
ghé qua thăm hai bác.
- Hoá ra Yên Yên còn có một người bạn như cháu.
Mẹ Tần Nhược Yên vừa nói vừa đưa mắt quan sát Thẩm Lực, ánh
mắt đó giống như ánh mắt của mẹ vợ đánh giá con rể tương lai vô tình
khiến Thẩm Lực thấy khó xử.
- Bác à, cháu chỉ là bạn bình thường của Nhược Yên mà thôi. - Thẩm Lực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.