NGƯỜI ĐẸP TRONG KHÁCH SẠN - Trang 37

Nhìn Sùng lau bàn tay chuối mắn vào mớ tóc rễ tre ra chiều nghĩ ngợi.

Nguyệt chỉ muốn nhổ một bãi nước bọt. Thật là cái trò đạo đức giả. -
Nguyệt nghĩ. Chị thừa biết cái suất đi nước ngoài đợt này sẽ vào tay ai rồi.
Tất cả cái trò hội ý trong lãnh đạo, trao đổi nội bộ của họ, xưa nay Nguyệt
cũng đã biết từ lúc chị bước chân vào phòng. Chao ôi, chỉ vì Nguyệt không
cùng ê-kíp với họ, không chịu để cho họ dẫn dắt, sai khiến mà thôi.

- Tôi không đi nữa, anh đã vừa lòng chưa? - Nguyệt nói và đứng dậy.
- Tôi hiểu đây là sự tự nguyện của Nguyệt.
- Đúng. Hoàn toàn tự nguyện. Anh có thể yên tâm về điều này.
- Thế thì tôi rất cám ơn Nguyệt. Nguyệt đã tạo điều kiện thuận lợi cho

lãnh đạo chúng tôi làm việc.

- Anh đừng nói lãnh đạo. - Giọng Nguyệt bỗng nhiên gay gắt. - Tôi chỉ

tạo điều kiện cho cá nhân anh thôi. Những gì anh đã nghĩ thì anh cứ việc
tiến hành.

Nguyệt bước nhanh ra khỏi cửa như một kẻ trốn chạy, trốn chạy khỏi sự

giả dối, đê tiện.

*
Một tuần sau, đoàn cán bộ du lịch của hãng Tourism lên đường sang

Maxcơva theo lời mời của giám đốc khách sạn Bông Hồng Vàng. Dẫn đầu
đoàn là giám đốc Bùi Sùng. Thành viên của đoàn là phó chủ nhiệm khách
sạn Hà Thành Kim Thanh.

Thuý nói với Nguyệt:
- Chị dại quá. Họ mời đích danh chị, sao chị lại nhường cho bà Kim

Thanh?

- Ai nói với em là chị nhường?
- Anh Bùi Sùng. Cả chị Kim Thanh cũng bảo thế.
Nguyệt mỉm cười:
- Thế thì sao lại trách chị là dại. Khôn quá cũng không sống nổi đâu, em

ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.