NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 109

dùng cho suốt ngày mai. Vác những cây gỗ mục, gỗ khô chất thành một
đống to chỗ bãi đất trống trước cái chòi một đoạn rồi cậu nổi lửa. Đống củi
bắt lửa soi sáng cả khoảng rừng. Cậu hy vọng đống lửa nay sẽ giúp các chú
thợ săn đi tìm cậu nhìn thấy mà đến. Cậu leo lên chòi, mở cơm nắm ra ăn.
Ăn xong, cậu ra khỏi chòi, leo lên tít ngọn cây hú vọng bốn xung quanh
một lúc, rồi tụt xuống, chui vào chòi. Chòi cao và chắc chắn thế này, có
mác sắc trong tay lại có lửa, cậu cảm thấy vững dạ. Bếp lửa trên chòi cháy
rừng rực, cậu châm ngọn đuốc nứa tép vào lửa. Nứa khô, trên cao được gió,
lửa càng bốc mạnh. Cậu nảy ra một ý: buộc đuốc lên ngọn cây chắc chắn
ánh lửa sẽ chiếu đi xa hơn. Giờ này hẳn các chú thợ săn vẫn lặn lội trong
rừng tìm cậu, ngọn lửa này sẽ giúp các chú đỡ nhọc nhằn hơn. Buộc xong
ngọn đuốc, cậu lại xuống chòi. Bây giờ đêm tối quanh chòi đã đặc quánh
lại như bồ hóng, cả khu rừng tĩnh mịch, bí hiểm. Chỉ có những cánh chim,
những cánh dơi đi ăn đêm vỗ nhè nhẹ. Dưới mặt đất có tiếng những con vật
gì rón rén trong đêm đen. Một cảm giác tự tin, lẫn một chút kiêu hãnh dấy
lên trong cậu dù rất nhỏ. Trong gian nguy mà biết bình tĩnh, can đảm thì
con người vẫn có thể làm chủ được, bố từng nói với Dũng như thế. Cậu ra
khỏi chòi, cất tiếng đuổi thú giữa rừng khuya một vài lần rồi trở vào, nằm
thảnh thơi, nghĩ đến kế hoạch ngày mai. Nhất định cậu sẽ tìm ra đường về,
sẽ về với bố mẹ. Mải mê với các ý nghĩ, cậu ngủ thiếp đi lúc nào không
biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.