NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 61

mới chịu dừng. Và bây giờ xem chúng nó xót xa nhìn con chó mẹ đang run
giần giật trước khi tắt thở, ai cũng ứa nước mắt. Ông Giáp nói với giọng ân
hận:

- Thật chẳng có cái dại nào giống cái dại nào. Tại tôi nắm lấy đuôi con

hổ.

Chú Tín định đưa con Khoang về. Nhưng ông Giáp bảo:
- Đừng đụng tay vào. Để đấy cho con hổ này toi đời.
Chú Tín hiểu ra, hỏi
- Anh còn tên me không?
Tên me mà chú Tín nhắc đến là đầu sắt hình chóp nhọn có tẩm thuốc độc

bịt đầu mũi tên, dùng để rình bắn hổ, báo, gấu, lợn lòi. Ông Giáp trả lời chú
Tín:

- Còn, nhưng không hiểu còn nhạy không. Các chú ở đây canh lấy con

Khoang, tôi về lấy nỏ.

Hai bố con ông Giáp quay về. Ông bắc thang leo lên lấy cái ống lồ ô

trong đựng nước gừng ngâm tên độc buộc ở cái xà thượng. Ống tên này
ông cất cao, đậy kỹ và còn căn dặn cả nhà không được đụng đến. Ông lấy
ống tên xuống, ngắm nghía từng chiếc. Cậu con nói:

- Giá lúc nãy lấy một chiếc mà chọc vào mông con hổ thì nó đã chết rồi.
Ông Giáp tặc lưỡi tiếc rẻ:
- Quên khuấy đi mất.
Ông Giáp bảo con ra lật hòn đá trước sân, bắt vào một con nhái bén. Ông

chích khẽ mũi tên vào đùi con nhái rồi thả ra. Con nhái nhảy được vài bước
thì đầu chúi xuống, hai chân sau choãi ra, run bần bật rồi nằm yên. Ông
Giáp nói với con:

- Độc còn tốt lắm.
Hai bố con gọi đàn chó lại. Ông Giáp nhìn đàn chó lưỡng lự một lúc rồi

nói:

- Phải cho một con chó vào cũi để nhử con hổ.
Cậu con trai lo ngại, bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.