NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 90

ba con chó dạt về, nhưng chúng không cụp đuôi, cụp tai như gặp hổ. Mà
thực ra họ cũng không ngửi thấy mùi hổ. Chỉ có tiếng chim sâu. Tiếng sẻ
núi và chim ri kêu rích rích râm ran ở một lùm cây gần đấy. Tiếng lũ chim
kêu cứ nghe như ai bỏ thóc vào trong ống sắt mà lắc.

- Hay là hổ hả bố? - Dũng dừng rựa, hỏi bố.

- Không phải. - ông bố đáp - có lẽ con cầy, con chồn gì thôi.

Dũng nhặt một hòn đá ném vào lùm cây. Ba con chó lao đi, chốc sau đã

nghe chúng nó sủa gióng giả.

- Chúng nó đang săn con cầy bố ạ! - Dũng gạ bố - Đi săn đã bố ạ!

Ông Giáp không đồng ý, bảo:

- Chặt đi! Mấy khi mượn được thuyền. Hôm khác hẵng săn con ạ!

Tiếng ba con chó mỗi lúc một xa, rồi im bặt. Chốc sau lại đã thấy chúng

quay về. Cái cảnh lúc nãy lại tái diễn: Ở một lùm cây rậm, lũ chim ri, sẻ
núi, chim sâu lại kêu lách tách như thóc lắc trong ống bơ. Ông Giáp dừng
chặt cây, nói với con:

- Quái! Hay là con beo?

Beo thì Dũng cũng đã từng gặp. Chúng to gấp rưỡi con chó lớn nhưng

mình dài, chân thấp hơn. Beo thường hay rình bắt chó chứ không dám tấn
công người. Nếu đàn chó khỏe thì beo cũng sợ. Người ta cũng thường săn
beo. Mùi beo không nặng như mùi hổ, người khó phát hiện.

- Có khi con beo đấy bố ạ, - Dũng lại gạ bố - Ta săn đi, bố!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.