NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 375

Thấy tình huống như vậy, phụ huynh và các bé đều rơi vào tình trạng

kinh hoàng, chung quanh có tiếng thét chói tai, mọi thứ đều trở nên hỗn
loạn, cảnh sát thì nhanh chóng sơ tán mọi người.

Tần Uyên từ từ đến gần hắn, "Lỗ Tô, để dao xuống, trong lòng anh đã

hiểu, anh không cần thiết phải làm như vậy."

Lỗ Tô lắc đầu, "Không, tôi không có cách nào để dừng lại, không thể

dừng lại."

Lúc này, giọng nói của Mộc Cửu vang lên, "Anh nhìn thấy những đứa

bé xung quanh không? Anh xem nét mặt sợ hãi của họ khi nhìn anh, sợ hãi,
sợ, ba anh từng để cho anh trải qua cảm giác này, hôm nay anh đã khiến
cho họ cảm nhận được cảm giác này."

Lỗ Tô ngỡ ngàng nhìn xung quanh, những đứa bé kia đều trốn sau

lưng ba mẹ, trừng mắt nhìn hắn, hắn đau khổ run rẩy.

Tần Uyên tiếp tự thuyết phục hắn: "Lỗ Tô, bây giờ là 1 giờ 14 phút,

cách 2 giờ thời gian rất dài, anh còn có một thời gian dài để suy nghĩ,
chúng tôi biết đây không phải là ý của anh, anh bị Trịnh Dư Khánh lợi
dụng, bây giờ còn có thể quay lại, không ai ngăn cản anh, không ai ép buộc
anh."

"Mọi, mọi người không hiểu." Nét mặt Lỗ Tô đau khổ, tay nắm chặt

thành quả đấm.

Mộc Cửu: "Hai đứa bé kia, đêm hôm đó đã nằm ở đó, còn anh khi còn

nhỏ chen chúc trên căn gác kia còn có được cửa sổ, anh có thể nhìn ra bên
ngoài, thấy bầu trời, thấy những ngôi sao, thấy được ánh trăng, nhưng còn
họ? Họ đã nhắm mắt lại, không nhìn thấy được gì, sau đó cũng không thấy
được ai là người đã giết họ."

Lỗ Tô hét lớn: "Là lỗi của tôi, là lỗi của tôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.