NGƯỜI ĐƯA ĐƯỜNG THỌT CHÂN - Trang 45

đắng gạt nước mắt chia tay nhau vì những điều tưởng như vụn vặt mà thực
chất sâu xa chật ních trong những thùng hàng vô tri vô giác kia.

Đau đớn lắm! Nhưng lẽ nào Thắng lại nói ra với bà thiếu tá lúc này. Lẽ

ra phải có thái độ khác thì Thắng lại nhìn bà Natalia với nụ cười cao ngạo.
Trong phòng Hải quan, thời gian như ngừng đọng bởi những câu hỏi và câu
trả lời của mọi người. Đại uý Ivan vẫn đứng tựa lưng vào thành bàn, hay
tay khoanh trước ngực, chăm chú lắng nghe. Bà Natalia rút khăn mùi xoa
từ chiếc xắc xách tay, khẽ khàng thấm những giọt mồ hôi trên trán. Rồi bà
âu yếm hỏi như lời thầy thuốc hỏi bệnh nhân.

- Luật Hải quan mới các anh biết rõ rồi chứ?
- Dạ, về đại thể chúng tôi rõ! Thắng đáp lấp lửng, cố tranh thủ không khí

đã đạt được qua những mẩu chuyện với người đàn bà sắt đá kia.

- Họ đã ở đây... họ hiểu... Đại uý Ivan nói chen vào.
- à, nếu vậy thì tốt. Rất tốt - Bà khẽ nhún vai.
"Vâng, về khía cạnh nào đó là rất tốt vì tôi đã kịp chuẩn bị. Không như

một số bạn bè của tôi, quyết định mới khiến họ lao đao đến liểng xiểng" ý
nghĩ đó thoáng lướt nhanh trong đầu Thắng, suýt nữa anh buột miệng thành
lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.