NGƯỜI ĐƯA ĐƯỜNG THỌT CHÂN - Trang 77

- Thế nào, đủ tiền rồi chứ? Thắng hỏi.
- Tất nhiên. Gã vỗ vào ngực áo. Nào đưa áo ra đây!
Thắng mở tủ. Chiếc áo bludông da báo đã được anh bỏ gọn vào một

chiếc xắc du lịch.

- Cởi áo khoác ra! Hãy mặc thử và xem cho thật cẩn thận! Thích thì hãy

mua. Không thích cũng chẳng sao. Thắng tỏ ra làm cao một chút.

- Được! Gã đáp gọn lỏn. Rồi cởi áo măng tô da, cẩn thận vắt lên thành

giường.

Cái tấm lưng gã tròn và to như cánh tủ. Nhưng được cái bludông may

theo kiểu thụng nên gã vận vào cũng rất vừa. Hai tay cử động vẫn thoải
mái. Thắng kéo gã lại chỗ đặt gương. Gã ngắm nghía một lát rồi giơ tay,
nhăn mặt mồm gừ lên một tiếng làm điệu bộ pha trò như một con thú.

- Thế nào? Không chê gì chứ? Thắng hỏi câu sau cùng.
- Tuyệt! Tuyệt vời! Hắn cởi áo trao lại cho Thắng.
Sau đó hắn khoác chiếc măngtô da đen bóng của mình. Rồi từ bàn tay to

xương, thô thiển của gã có vẻ rất thận trọng, từ từ rút ra một gói tiền được
bọc trong túi nilông có chun nịt bên ngoài rất cẩn thận, gọn ghẽ. Gã đếm rất
từ tốn từng tờ một trăm đặt trên mặt bàn. Gói tiền vừa chẵn mười ngàn.
Thắng đã định vơ lấy, gã vội chặn lại. Thắng tưởng hắn muốn bớt chút ít
hoặc không mua nữa. Nhưng không, đôi bàn tay to xương thô thiển của gã
đã gói gọn chỗ tiền lại, nịt chun vào như cũ. Thắng đứng bên, lặng lẽ theo
dõi từng cử chỉ của hắn.

- Mày đã chứng kiến rồi. Đủ đấy nhé! Hắn cầm cục tiền, tay nọ đập vào

bàn tay kia. Bây giờ mày mang áo cùng ra bến tắc-xi với tao. Dưới đó mày
trao áo, tao trao tiền.

- Việc gì phải thế? Thắng vặn lại.
- Bọn chúng mày nhỏ người nhưng khôn ranh lắm! Tao trao tiền ở đây.

Ra cổng ký túc mày hô lên là tao ăn cắp thì sao? Hắn vừa cười nhăn nhó
vừa giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.