NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 127

Gabriel không bị lay động bởi những lời phản đối của Julian. “Anh không
còn trẻ nữa, Julian. Anh gần kết thúc con đường của mình rồi. Anh không
có con cái. Không người thừa tự. Ai sẽ thừa kế phòng tranh. Thêm nữa, anh
nên suy nghĩ một chút về mức hoa hồng anh nhận được trong vụ bán riêng
một tác phẩm trước đây chưa từng được biết đến của Van Gogh. Thêm vào
đó là việc bán những tác phẩm anh hiện có. Mọi việc còn có thể tệ hơn
nhiều, Julian”.
“Tôi đang hình dung ra một biệt thự xinh đẹp ở miền nam nước Pháp. Một
cái tên mới. Và một đội an ninh của Văn phòng chăm sóc tôi trong lúc về
già”.
“Nhớ để dành phòng cho tôi”.
Isherwood ngồi xuống lại. “Kế hoạch của cậu có một lỗ hổng lớn. Cậu sẽ dễ
lừa lão khủng bố đó hơn là mua bức Van Gogh. Giả sử bức tranh đó vẫn còn
là tài sản của nhà Weinberg, điều gì làm cậu nghĩ họ sẽ chịu bán nó?”
“Ai nói gì về việc bán những bức tranh nhỉ?”
Isherwood mỉm cười. “Tôi sẽ lấy địa chỉ cho cậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.