NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 170

ve tay cô và mời ăn tối. “Tôi e rằng mình không thể nhận lời mời đi ăn tối”.
Tại sao không? Oliver tự hỏi khi quay trở về phòng tranh của mình ở phố
King. Thực sự thì tại sao không nhỉ?
Uzi Navot đã để mắt đến nó được một thời gian. Cậu ta luôn nghĩ đây là
cảng trú hoàn hảo trong cơn bão. Nơi có thể an toàn trong những ngày
chắc chắn mưa. Nơi này có vị trí cách đường vành đai M26 ở Surrey mười
dặm - hay, theo như cậu ta giải thích với Gabriel, cách phòng tranh
Isherwood một giờ đi tàu điện ngầm và xe hơi. Căn nhà xây theo kiểu
Tudor thành một đống không có hình thù rõ ràng, có hàng cột cao và cửa sổ
nhỏ bằng chì, có con đường cây sồi dẫn vào nhà do xe chạy nhiều mà thành.
Ngôi nhà được bảo vệ bởi cánh cửa xây bằng sắt và gạch. Ở đây cũng có
nhà kho xập xệ, hai nhà kính bị vỡ, có khu vườn cây cối um tùm để ngồi
suy nghĩ, tám mẫu đất riêng để vật lộn với những con quỷ dữ trong bản thân
mỗi người, và một cái ao không được đánh cá suốt 15 năm. Nhân viên đại lí
cho thuê đã gọi nó là Thiên đường Winslow khi trao chìa khóa cho Navot.
Đối với người như Navot, chốn này là cõi Niết bàn.
Dina, Rimona, và Yaakov làm việc trong thư viện bụi bặm; Lavon và Yossi
thu xếp chỗ tác nghiệp trong một căn phòng ồn ào treo lủng lẳng đầu lâu
của các con vật đã chết. Về phần Gabriel, anh dựng tạm xưởng vẽ trên căn
phòng khách lầu hai, nơi có nhiều ánh sáng nhìn ra vườn. Bởi không thể
xuất hiện trong thế giới nghệ thuật ở Luân Đôn, anh phái những người khác
đi nhận nguồn hàng thay mình. Nhiệm vụ của họ cũng rất đặc biệt. Dina và
Yossi thực hiện những chuyến đi riêng lẻ tới L. Cornelissen và Các con trai
trên đường Russel, cẩn thận phân chia công việc giữa họ để những nữ nhân
viên làm việc ở đó không nhận ra rằng họ đang làm theo lệnh của một nhà
phục chế tranh chuyên nghiệp. Yaakow đến cửa hàng bán đèn ở Erla’s
Court để mua đèn Halogens cho Gabriel, sau đó đến một người thợ mộc bậc
thầy ở thị trấn Camden để lấy cọ vẽ đã đặt trước. Eli Lavon lo khung tranh.
Là chuyên gia mới nghiên cứu về al-Bakari, anh ta tranh luận khi thấy
Gabriel chọn đồ cổ của Ý. “Sở thích của Zizi là Pháp cao cấp”, anh ta nói.
“Gu Ý choảng nhau chan chát với phong cách của Zizi”. Nhưng Gabriel
nhận thấy loại khung được chạm trổ nổi bật của Ý rất phù hợp với lối vẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.