NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 281

“Những loại thuốc anh tiêm vào người tôi làm tôi buồn nôn quá. Dẫn tôi đi
vào toa-lét đi”.
“Mày muốn kiểm tra có ai nhắn tin cho mày không hả?”
Nhanh lên Sarah, nhanh lên.
“Anh nói gì vậy? Dẫn tôi đi toa-lét nhanh để tôi nôn ra chứ”.
“Mày không được đi đâu cả”.
“Ít nhất cũng nhấc cái áo choàng này giùm tôi”.
Hắn nhìn cô đầy nghi ngờ rồi nghiêng người qua bàn nước và vén bức
mạng che mặt lên, Sarah cảm nhận được không khí mát lạnh trong cabin.
Đối với Sarah, việc này giống như việc chú rể vén mạng che mặt người vợ
tương lai của hắn. Cơn giận chợt bùng lên và cô bất ngờ quất vào mặt Jean-
Michel bằng bàn tay bị còng của mình. Hắn dễ dàng né được và quất mạnh
lại vào phía bên trái đầu cô. Cô té xuống sàn nhà. Jean Michel đá liên hồi
vào bụng Sarah làm cô muốn ngạt thở. Khi cố gắng thở lại được thì cô nôn
ra thảm tất cả mọi thứ trong bụng.
“Chó má”, tên người Pháp này cáu kỉnh. “Đáng ra tao phải bắt mày dọn
sạch đống đó mới đúng”.
Hắn nắm sợi dây xích cổ tay Sarah và kéo cô về ghế, đoạn đi thẳng vào toa-
lét. Sarah nghe tiếng nước chảy trong bồn. Khi Jean-Michel quay trở lại,
hắn cầm theo một cái khăn ướt nhẹp để lau và gói gọn đống ói mửa của
Sarah. Rồi hắn rút một ống xilanh nữa và một ống thuốc từ chiếc cặp da
nhỏ. Hắn bơm thuốc vào xilanh mà chẳng thèm quan tâm đến liều lượng,
rồi hắn nắm lấy tay cô. Sarah cố gắng tránh ra nhưng hắn táng vào mồm cô
hai cái. Khi thuốc ngấm vào mạch máu, Sarah vẫn tỉnh nhưng cảm thấy
người nặng nề như bị vật gì đó đè lên. Mi mắt nhắm nghiền, tuy nhiên cô
vẫn ý thức được chuyện gì đang diễn ra.
“Tôi còn tỉnh đấy”. Cô cố nói. “Thuốc của anh chẳng có tác dụng với tôi
nữa”.
“Thuốc có tác dụng đấy chứ”.
“Tại sao tôi vẫn còn tỉnh?”
“Để dễ khai thác câu trả lời hơn”.
“Trả lời gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.