NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 320

“Đây là nơi chúng tôi thực hiện việc huấn luyện vũ khí. Các bức tường
được cách âm, nhưng thỉnh thoảng những người hàng xóm vẫn phàn nàn về
tiếng ồn”.
“Hàng xóm?”
“Đức Thánh Cha có vẻ không để ý, nhưng Hồng y Ngoại trưởng không
thích tiếng súng. Chúng tôi chuyển sang tập bắn vào chủ nhật hay các ngày
lễ trong đạo”. Muller đi về phía tủ kim loại, mở khóa. “Súng chuẩn của
chúng tôi là khẩu SIG-Sauer 9mm có ổ đạn mười lăm viên”. Anh ta nhìn
Gabriel qua vai mình khi mở cửa tủ. “Đây là vũ khí do Thụy Sĩ làm. Rất
chính xác… và rất mạnh. Ông có muốn bắn thử không?”
Gabriel gật đầu. Muller lấy khẩu súng, một ổ đạn, cùng một hộp đạn đầy rồi
mang đến khu tập bắn. Anh ta bắt đầu nạp đạn, nhưng Gabriel ngăn lại.
“Tôi sẽ làm việc này. Cậu ra xem bia bắn giùm tôi”. Người cận vệ Thụy Sĩ
gắn bia vào đường dây và kéo đến một nửa đường bắn. “Xa hơn”, Gabriel
nói. “Đến chỗ xa nhất”. Muller làm theo lời anh. Đến lúc bia tập bắn được
kéo đến phía bên kia đường bắn, Gabriel đã nạp xong mười lăm viên đạn
vào ổ, và lắp ổ đạn vào khẩu súng lục. “Ông làm nhanh quá”, Muller nhận
xét. “Tay ông chắc phải khéo lắm”.
“Tôi đã luyện tập nhiều”.
Muller đưa dụng cụ bảo vệ tai và mắt cho Gabriel.
“Không cần, cám ơn”.
“Đây là qui tắc trong trường bắn, thưa ông”.
Gabriel quay người không báo trước và nổ súng. Anh tiếp tục bắn cho đến
khi súng hết đạn. Muller kéo bia tập bắn lại trong khi Gabriel tháo ổ đạn
trống rỗng ra và nhặt ống lót lên.
“Lạy Chúa tôi”.
Tất cả mười lăm phát đạn đều ghim ngay chính giữa bia bắn.
“Ông có muốn bắn nữa không?”. Muller hỏi.
“Đủ rồi”.
“Ông có muốn lấy bao đeo súng ở vai không?”
“Tôi để súng ở túi quần”.
“Để tôi lấy cho ông thêm một ổ đạn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.