NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 329

kiện phải là một cuộc gặp bí mật. Các Thượng nghị sỹ đồng ý, và yêu cầu
anh đến Washinton ngày thứ năm tuần kế tiếp.
Gabriel đi một mình vào phòng điều trần kín. Khi Chủ tịch Uỷ ban yêu cầu
anh đứng lên khai tên mình để ghi chép lại, anh đã thực hiện không hề do
dự.
“Chủ của ông?”
“Thủ tướng nước Israel”.
“Chúng tôi có nhiều câu hỏi muốn nêu ra với ông, ông Allon, nhưng theo
lời của Đại sứ nước ông, ông sẽ không trả lời những câu hỏi mà ngài nghĩ là
không phù hợp”.
“Đúng vậy, thưa ngài Chủ tịch”.
Chúng tôi cũng được thông báo rằng ông muốn đọc một bài phát biểu trước
khi chúng tôi bắt đầu thẩm vấn”.
“Điều đó cũng đúng, thưa ngài Chủ tịch”.
“Bài phát biểu này có liên quan đến nước các Tiểu vương quốc Arập thống
nhất và mối quan hệ giữa Mỹ và họ”.
“Đúng, thưa ngài Chủ tịch”.
“Tôi muốn lưu ý ông, ông Allon. Mặc dù buổi điều trần này được tiến hành
bí mật, sẽ vẫn có bản đánh máy những lời nhận xét của ông”.
“Tôi hiểu, thưa ngài”.
“Rất tốt. Ông có thể bắt đầu”.
Sau câu nói này, Gabriel nhìn xuống và bắt đầu đọc bản điều trần . Ở góc xa
của phòng, một người đàn ông nhăn mặt. Hercules đã đến Thượng viện Mỹ,
anh ta thầm nghĩ. Và mang theo một bao đầy tên tẩm mật đắng.
“Chúc mừng, Gabriel”, Adrian Carter nói. “Anh không thể không làm, đúng
không? Chúng tôi cho anh sân khấu, còn anh sử dụng sân khấu đó để phục
vụ mình thật tốt”.
“Các Thượng nghị sỹ cần biết bản chất thật sự của đế chế Arập Xêút và sự
ủng hộ của nó đối với khủng bố toàn cầu. Người dân Mỹ cần được biết
những đồng tiền thu được nhờ bán dầu đó đang được sử dụng như thế nào”.
“Ít nhất anh cũng nên để tên Zizi ra ngoài chuyện này”.
“Tôi có những kế hoạch khác dành cho Zizi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.