NGƯỜI DUBLIN - Trang 179

- Mù - mr M'Coy nói.

- Nó cứ xộc lên từ đáy họng, cái thứ kinh tởm ấy.

- Phải, phải - Mr M'Coy nói - chỗ lồng ngực đấy mà.

Anh ta nhìn Mr Cunningham và Mr Power cùng một lúc với một vẻ

thách thức. Mr Cunningham gật nhanh đầu và Mr Power nói:

- Không sao đâu, rồi tất cả sẽ ổn thôi.

- Tớ rất biết ơn cậu, ông bạn - người ốm nói.

Mr Power xua tay:

- Thế hai gã tớ uống cùng hôm đó...

- Cậu uống cùng ai? - Mr Cunningham hỏi.

- Một gã. Tớ không biết tên. Chệt tiệt. Tên hắn là gì nhỉ? Gã nhỏ thó tóc

hung....

- Với ai nữa?

- Harford

- Hừm - Mr Cunningham nói.

Nghe thấy Mr Cunningham tỏ thái độ như vậy, tất cả đều im lặng. Rõ

ràng là người nói có ý bí mật nào đó. Trong trường hợp này từ đơn âm tiết
kia mang một hàm ý đạo đức. Mr Harford thỉnh thoảng lại triệu tập một biệt
đội cứ ngay sau trưa Chủ nhật là rời thành phố làm sao đến thật nhanh trong
một quán rượu nào đó vùng ngoại ô, nơi những thành viên của nó tự xếp
mình một cách thích đáng ọ giữa những lữ khách bona-fide 5. Nhưng
những đồng nghiệp chào hàng chưa bao giờ cho phép bỏ qua gốcgác anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.