NGƯỜI DUBLIN - Trang 98

vụ Bodley và Kirwan không? tôi đã bảo anh là phải xong trước bốn giờ kia
mà.

- Nhưng ngài Shelly nói là, thưa ngài...

- Ngài Shelly nói là, thưa ngài... Làm ơn lắng nghe những gì tôi nói chứ

không phải những gì ngài Shelly nói, thưa ngài. Lúc nào anh cũng có lý do
này nọ để trốn việc. Tôi xin được nói với anh rằng nếu hợp đồng đó không
được chép lại xuống trước tối nay tôi sẽ mang chuyện này báo cáo lên ngài
Crosbie...Anh có nghe tôi nói không đấy?

- Vâng, thưa ngài.

- Anh có nghe tôi nói không đấy? À, còn một vấn đề nhỏ nữa! Nói với

anh thế này thà nói với đầu gối còn hơn. Tôi nói cho anh hiểu chỉ một lần
này thôi rằng anh có nửa tiếng ăn trưa chứ không phải là một tiếng rưỡi.
Anh muốn ăn bao nhiêu món cơ chứ? tôi muốn biết lắm... Anh có nghe tôi
nói không đấy?

- Vâng, thưa ngài.

Mr Alleyne lại cúi đầu xuống đống giấy tờ.người đàn ông nhìn chằm

chằm vào cái sọ bóng mượt đang hướng xuống hồ sơ vụ Crosbie & Alleyne,
đánh giá độ mỏng của nó. Một cơn giận bùng lên thắt nghẹn cổ họng anh ta
mấy giây rồi tan dần, để lại một cảm giác khát cháy. Người đàn ông nhận ra
cảm giác đó và cảm thấy tối nay nhất định anh ta phải uống đã đời. Đã hết
nửa tháng, nếu anh có thể chép xong kịp bản hợp đồng. Mr Alleyne có thể
ký giấy cho anh ta lấy lương. Anh ta đứng im, nhìn chằm chằm vào cái đầu
ngự trên đống giấy tờ. Đột nhiên, Mr Alleyne lục tung đống giấy, tìm cái gì
đó. Rồi, như thể đến giờ ông ta mới nhận ra người đàn ông vẫn ở đó từ nãy,
ông ta lại ngẩng phắt đầu lên, nói.

- Sao? Anh định đứng đó cả ngày đấy hử? Thề chứ, Farrington, anh coi

thường mọi thứ quá đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.