NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 110

chưa kể con bé ấy là một thứ thuốc độc".
”Câu anh hỏi vừa rồi không xứng đáng với một tâm hồn nghệ sĩ, anh bạn
gần-như-nửa- kính-mến của ta... Anh hỏi có đắt quá không? Phụ nữ là vô
giá, bởi vì cô ta gây cho ta một thương tích mà có dùng hết tất cả các kho
báu trên thế gian cũng không chữa chạy nổ” vậy mà cô ta lại chữa lành
được ngay lập tức".
Trong bụng tôi rất tán thành với suy nghĩ ấy của ông chủ tôi nhưng bên
ngoài tôi vẫn lắc đầu:
”Năm chục ngàn! Số tiền mới lớn làm sao!"
“Anh bạn ơi, đừng lẩm bẩm như thế nữa, bởi vì may mà họ chịu nhận với
cái giá ấy chứ không đòi hơn. Nếu không ta đã trao cho họ toàn bộ gia sản
rồi”
”Nếu họ vẫn chưa chịu với cái giá ấy thì ngài nhổ toẹt vào mà đi chứ".
“Không được, anh bạn ạ.”
"Tại sao?"
“Nhan sắc và tài hoa của nàng đã làm ta lâm bệnh. Nếu như bệnh này ta
không chữa khỏi, ta sẽ phát điên. Anh có công nhận cô nàng đẹp không?
Một sắc đẹp dễ làm người ta phát điên phát cuồng, đúng không nào?”
Tôi cắn môi và gật gù như thể muốn đáp:
“Ngài nói đúng".
“Anh nên biết rằng, ta có chết vì một cô gái cũng không hề tiếc đời. Anh
hiểu được như thế không nhỉ?”
“Chao ơi, đúng như vậy. Sắc đẹp của người phụ nữ là sự hoàn mỹ của Tạo
hoá... Được chết vì người đẹp cũng là một hạnh phúc đấy!".
”Hoan hô, - ngài hoàng thân đáp, - Hoan hô anh bạn gần-như-đáng-kính
mến của ta đồng thời rất-ít-đáng-yêu-quý I-van! Chính anh cũng bảo, được
chết vì nàng là một hạnh phúc. Ta rất sung sướng được đảo lộn cuộc sống
của bản thân ta. Ta đã xin nghỉ hưu, đã cầm cố toàn bộ gia sản của ta. Từ
nay ta sẽ sống ở đây, ta sẽ không gặp ai, để có thể dành toàn bộ thời gian
vào việc ngăm nàng”
Tôi hạ giọng, gần như thì thầm:
“Nghĩa là hiện giờ cô ta đang ở đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.