NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 39

- Cậu I-van này, chắc cậu đã thừa biết rằng tôi không thể giữ cậu ở cùng
được chứ?
Tôi hỏi:
- Tại sao vậy?
- Bởi vì, - ông đáp. - Tôi là sĩ quan trong quân ngũ, mà cậu thì lại không có
giấy tờ hợp pháp.
- Tôi có thông hành đấy chứ, - tôi nói. - Nhưng là thông hành giả thôi.
- Đấy nhé, - ông đáp. - Nhưng ngay tờ thông hành ấy cậu cũng không còn
nữa rồi. Vậy cậu hãy cầm lấy hai trăm rúp này rồi cậu muốn đi đâu thì tuỳ.
Mà tôi thì thú thật, không muốn xa họ một chút nào hết, bởi vì tôi đã đâm
mến đứa bé. Nhưng không thể khác được. Tôi bèn nói:
- Thôi đành. Xin chào hai ông bà, xin cảm ơn vạn bội ông đã thưởng công
quá hậu hĩ cho tôi. Nhưng tôi muốn nói một lời.
- Cậu muốn nói gì? - ông sĩ quan hỏi.
- Tôi có tội với ông, đã đánh nhau với ông và ăn nói bậy bạ, - tôi đáp.
Ông sĩ quan cười vang rồi bảo:
- Không sao. Nhưng cậu đúng là một chàng trai tốt bụng.
- Không, - tôi đáp. - ông bảo tốt, nhưng tôi thấy lương tâm tôi áy náy, ông
là người chiến. đấu bảo vệ Tổ quốc, vậy mà tôi đã đối xử hỗn láo. Phỏng
chừng ngay Đức Vua cũng xưng hô lịch sự với ông nữa ấy chứ.
- Đúng thế. Khi tôi được phong chức, trong sắc lệnh của Hoàng đế có câu:
"Trẫm duyệt y và ra lệnh cho mọi người phải kính trọng ông".
- Đấy nhé, cho nên tôi không thể chịu đựng được nỗi áy náy này thêm nữa.
- Vậy cậu muốn thế nào bây giờ? Cậu khoẻ hơn tôi và cậu đánh tôi thua rồi,
bây giờ làm lại thế nào được nữa?
- Đúng là không thể gỡ lại, nhưng để lương tâm tôi đỡ áy náy, tôi xin ông
tát cho tôi một cái, -vừa nói tôi vừa gồng má lên.
- Tại sao tôi lại phải tát cậu?
- Để tôi khỏi bị lương tâm dằn vặt là đã xúc phạm một sĩ quan của Đức Vua
mà không bị trừng phạt.
Ông ta cười vang, còn tôi thì gồng hai má lên.
Ông sĩ quan khinh kỵ hỏi tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.