NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 85

không có ai trao lại số tiền lúc này khá tròn: hơn năm ngàn rúp".
Tôi quyết định nhịn. Tôi tự đấu tranh rất gay gắt để cưỡng lại nỗi thèm đi
chơi cho khuây khoả. Khốn nhưng càng cưỡng cơn thèm càng mãnh liệt.
Dần dần đầu óc tôi chỉ nghĩ vào được mỗi một việc: làm cách nào vẫn thỏa
mãn được yêu cầu mà vẫn giữ được món tiền của chủ giao cho. Tôi tìm
cách giấu nó vào một nơi mà không ai có thể nghĩ đến... "Thôi đành mình
đã không thể cưỡng được cơn thèm đi ra ngoài, biết làm sao được. Mình sẽ
giấu số tiền ấy thật kín vào một nơi bảo đảm". Tôi tìm được một nơi nhưng
vừa giấu xong tôi đã thấy nơi ấy không đủ kín chắc chắn. Tôi lại moi ra
giấu chỗ khác. Lúc tôi nhét nó xuống dưới thanh gỗ ở mái hiên, lúc lại chôn
xuống dưới góc hầm chứa. Cuối cùng tôi vẫn chưa thấy nơi nào hoàn toàn
bảo đảm. Tôi đành tự nhủ: "Nhịn không đi nữa vậy, vì hoàn cảnh không
cho phép". Vừa nghĩ thế xong bỗng tôi loé ra một tia sáng: đúng là quỷ dữ
đã mớm cho tôi cái tật xấu khiến tôi băn khoăn dằn vặt đến như thế. Cần
phải tống cổ quỷ dữ ra khỏi đầu óc bằng cách viện ra lòng thương khó.
Hôm sau tôi ra nhà thờ dự cầu kinh buổi sáng. Cầu kinh xong tôi thấy
người nhẹ nhõm đôi phần. Lúc bước ra hỏi nhà thờ tôi nhìn thấy quang
cảnh cuộc phán xét cuối cùng vẽ trên tường và dưới góc hai thiên thần đang
dùng xích sắt đánh quỷ dữ. Tôi đứng lại để cầu nguyện các thiên thần, rồi
tôi nhổ nước bọt vào nắm tay, đưa ra dưới cằm của tên quỷ dữ: "Mày đừng
hòng cám dỗ được tao!" Trong lòng đã hoàn toàn thanh thản, tôi trở về nhà,
dặn dò công việc cho từng người rồi ra quán uống trà... Trong số khách
ngồi trong quán, tôi gặp một thằng cha vô công rồi nghề, một kẻ vô tích sự.
Tôi đã gặp thằng cha này mấy lần và vẫn cho hắn là kẻ không ra gì, chẳng
hơn bù nhìn hay lang băm, bởi vì hắn chuyên đến các nơi chợ phiên, thấy ai
sang trọng là ngỏ lời xin tiền bằng tiếng Pháp. Có lẽ xưa kia hắn đã từng là
quý tộc, đã từng là sĩ quan trong quân ngũ, nhưng do rượu chè cờ bạc mà sa
sút thành kẻ hành khất. Thấy hắn đến, mọi người đều định tống hắn ra khỏi
cửa, nhưng hắn cãi:
"Các người không biết ta là ai chứ gì? Ta không phải như các người đâu.
Ngày trước ta đã từng có bao nhiêu nông nô! Và những kẻ thuộc loại các
ngươi, ta đã từng sai kẻ hầu người hạ đem nhốt trong chuồng ngựa và đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.