NGƯỜI HOBBIT - Trang 212

khác vốn sống xa nơi này; và một số những người trẻ tuổi trong thành phố
công khai nghi ngờ về sự hiện hữu của bất kỳ con Rồng nào trong Núi, luôn
miệng cười nhạo mấy lão râu bạc cũng như mấy mụ già, những người nói họ
đã từng thấy con Rồng bay trên trời trong những ngày tuổi trẻ của mình.
Vậy nên cũng chẳng ngạc nhiên là đám lính canh đang nhậu nhẹt và nói
cười bên ngọn lửa trong chòi canh của mình, và cũng chẳng hề nghe thấy
tiếng ồn khi dỡ mấy lão Dwarf ra hay tiếng bước chân của bốn người trinh
sát. Sự ngạc nhiên của họ là quá ghê gớm khi Thorin Khiên Sồi bước vào
giữa cửa.

“Lão là ai và lão muốn gì?” đám lính canh gào lớn và nhảy nhổm dậy,

tay rờ vũ khí.

“Ta là Thorin, con trai của Vua Thrór của Xứ Sở Ngầm Trong Núi!” lão

Dwarf nói lớn tiếng, và trông lão thật oai nghiêm, bất chấp bộ quần áo tả tơi
cùng chiếc mũ trùm nhàu nát. Ánh vàng lóe lên trên cổ và ngang lưng lão;
mắt lão đen và sâu thẳm. “Ta đã trở về đây. Ta muốn gặp Quan Trấn Thành
của các người.”

Sự phấn khích sau đó mới thật lạ. Vài gã tính ruột ngựa chạy ào ra khỏi

chòi canh cứ như thể họ thấy Núi Lớn sắp biến thành vàng ròng trong một
đêm và tất thảy nước hồ cũng biến sạch sang màu vàng hết. Viên chỉ huy đội
canh bước lên trước:

“Còn những người này là ai?” hắn hỏi, chỉ tay vào Fili và Kili và Bilbo.

“Những con trai của con gái cha ta,” Thorin đáp. “Fili và Kili thuộc

dòng họ Durin, còn Ngài Baggins, người cùng chúng ta du hành từ phương
Tây tới.”

“Nếu các ngươi tới đây trong hòa bình, hãy bỏ hết vũ khí xuống!”

“Chúng ta không đem theo vũ khí,” Thorin đáp, và đó quả là sự thực:

ngay dao của họ cũng đã bị những người Elf Rừng tước mất, và cả thanh
kiếm Orcrist lừng danh nữa. Bilbo vẫn còn thanh trủy thủ, được giấu kỹ như
mọi khi, nhưng gã không nói ra. “Bọn ta không cần vũ khí, bởi ta cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.