NGƯỜI HOBBIT - Trang 214

“Sự thật là chúng tôi bị mai phục bởi vị Vua của bọn Elf và bị tống

giam vô nguyên cớ khi chúng tôi trở về mảnh đất quê hương.” Thorin đáp.
“Nhưng không một ổ khóa, không một chấn song tù nào có thể ngăn cản
cuộc hồi hương như người xưa từng nói. Và thành phố này cũng không nằm
trong vương quốc của những người Elf. Tôi đang nói chuyện với Quan Trấn
Thành của những người sống ven Hồ, chứ không nói với lũ tôi mọi lái bè
của Nhà Vua.”

Lúc này, Viên Trấn Thành tỏ ra lưỡng lự và nhìn hết từ người này sang

người khác. Vua của đám người Elf Rừng vốn đầy quyền lực ở những vùng
đất ấy và Viên Trấn Thành mong sao đừng gây ra thù hằn gì với lão; nhưng
rồi ông ta cũng nghĩ khá nhiều về những bài hát cổ, mơ tới buôn bán và thuế
má, tới hàng hóa và bạc vàng, vẫn cái tính khí mà nhờ nó ông mới có được
địa vị ngày hôm nay. Tuy nhiên, những người khác lại không nghĩ vậy, và
mọi chuyện được giải quyết mau chóng mà chẳng cần tới Viên Trấn Thành.
Tin tức từ cửa đại sảnh đã lan đi khắp thành phố như lửa cháy. Dân tình
đang la hét cả bên trong lẫn bên ngoài tòa nhà. Trên các bến tàu tràn ngập
những bàn chân vội vã. Vài kẻ bắt đầu hát mấy khúc trong những bài ca cổ
có nhắc đến sự trở về của vị Vua Xứ Sở Ngầm Trong Núi. Việc đó chỉ là
cháu của Thrór chứ không phải chính ông ta quay lại cũng chẳng hề làm họ
bận tâm. Những người khác cùng tiếp lời và bài ca cất lên âm vang và cao
vút trên mặt hồ:

Vua những núi lớn
Vua những động sâu
Chủ nhân suối bạc
Sẽ về chốn xưa
Vương miện về người
Tiếng đàn lại vang
Cung điện ngập vàng
Khúc xưa hát lại
Rừng xanh rợp núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.