NGƯỜI HOBBIT - Trang 32

“Nào, giờ đến lúc khởi nhạc rồi, mang nhạc cụ lại đây!” Thorin nói.

Kili và Fili móc ra hai cây vĩ cầm từ trong bị, Ori, Dori và Nori rút ra

những cây sáo giấu đâu dưới áo khoác ngoài; Bombur tha vào một cái trống
từ phòng khách; Bifur và Bofur cũng ra phòng ngoài và mang vào mấy cây
đàn clarinet vẫn để lẫn trong đống gậy đi đường. Dwalin và Balin thì đồng
thanh nói: “Xin lỗi, bọn tôi để đồ ở ngoài hiên!”

“Mang luôn đồ của ta vào nhé!” Thorin nhắc.

Hai gã lùn mang theo vào những cây viola cao bằng người cùng cây

đàn hạc của Thorin được bọc trong tấm vải xanh: cây đàn hạc làm toàn bằng
vàng và tuyệt đẹp. Và khi Thorin vuốt lên dây đàn, cả bọn cùng bắt đầu
chơi; một thứ âm nhạc lạ thường, ngọt ngào và đầy giai điệu tuôn chảy.
Bilbo lãng quên mọi sự, thả hồn mình đến những bến bờ xa, mãi đâu Phía
Bên Kia Sông, xa tít khỏi cái lỗ Hobbit phía Dưới Đồi, nơi mặt trăng trên
bầu trời kỳ lạ như một vì tinh tú khác. Qua ô cửa sổ hướng ra Đồi, bóng tối
đã len vào phòng, lửa trong lò (vẫn đang tiết tháng Tư) đã bắt đầu lụi mà
đám lùn Dwarf vẫn chơi, chơi mãi, trong khi bóng bộ râu của Gandalf nhảy
múa trên tường.

Bóng đêm đã tràn ngập căn phòng, lửa đã tắt và những hình người cũng

không còn trông rõ, nhưng đám lùn vẫn tiếp tục chơi. Đột ngột một gã, rồi
tiếp sau là gã thứ hai cùng cất lên bài hát sâu lắng của người Dwarf, bài hát
xưa đã từng vang lên trong những ngôi nhà cổ kính tại những vùng đất sâu
thẳm của họ. Hãy lắng nghe một đoạn của bài hát đó, nếu những lời thơ
không có nhạc có thể coi là bài hát:

Sau dãy núi xa mịt mờ kia
Dưới đáy sâu những hang động cổ
Trước bình minh chúng ta gắng sức
Tìm cho ra kho báu người xưa.

Những người lùn thời xưa huyền thoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.