NGƯỜI HOBBIT - Trang 34

Sau dãy núi xa mịt mờ kia
Dưới đáy sâu những hang động cổ
Trước bình minh chúng ta gắng sức
Đoạt cho được kho báu của tiền nhân.

8

Nghe bài hát của những người lùn Dwarf, gã Hobbit nhận thấy một tình

yêu vừa nảy mầm trong gã, tình yêu đối với những đồ vật thần kỳ, được chế
tạo bởi phép thuật và những bàn tay khéo léo; một tình yêu ích kỉ và đầy
ghen tuông, thứ ham muốn mãnh liệt vẫn sống trong tim mỗi người lùn
Dwarf. Gã cũng cảm thấy một ham muốn xa lạ đang thức dậy, ham muốn
được đi và thấy những rặng núi mờ xa, được nghe rừng thông xào xạc, nghe
thác đổ; được khám phá những hang động sâu thẳm, được đeo kiếm thay vì
mang gậy chống.

Gã nhìn qua ô cửa. Bầu trời đen thẫm, những vì sao đang lấp lánh bên

trên những hàng cây. Gã nghĩ về kho báu của những người lùn, cũng đang
lấp lánh dưới những hang ngầm. Thình lình gã thấy một ánh lửa vụt sáng
phía sau đồi (có lẽ ai đó vừa nhóm củi), Bilbo như nhìn thấy những con
Rồng kẻ cướp đang sà xuống ngọn Đồi thầm lặng của gã và tắm tất cả trong
biển lửa. Gã rùng mình và nhanh chóng trở lại thành ngài Baggins xứ Bag
End, Phía Dưới Đồi.

Gã đứng dậy, toàn thân run rẩy. Gã lưỡng lự: mình nên đi lấy thêm cây

đèn, hay giả bộ đi lấy rồi trốn chui đâu đó dưới đống thùng bia trong nhà
hầm, cho tới khi đám lùn rời khỏi. Nhưng ngay đó, gã nhận ra rằng lời ca và
âm nhạc cũng đã tắt, tất cả các lão lùn đều nhìn gã chằm chằm, mắt của
chúng sáng lên trong bóng tối.

“Anh bạn muốn đi đâu vậy?” Thorin gọi hắn. Giọng lão cho thấy, lão

đã đoán ra mọi suy tính của Bilbo.

“Tôi mang đèn lên được không?” Bilbo rụt rè hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.