NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 33

chiếc xe Cady màu vàng. Liên Nga bấm tay Minh:
- Minh! Mày thấy gì không?
- Thấy gì?
- Cô Vân. Cô đẹp ghê mày hở?
Minh cười:
- Chắc chắn rồi! Mà tại sao mày lại nói cái câu cũ rích đó vậy?
- Tao nói để muốn nhắc với mày, mày còn nhớ từ năm tao chơi với
mày là tụi mình còn học lớp Tám đến bây giờ, mỗi khi tao muốn trêu mày,
tao hỏi mày yêu ai, mày trả lời làm sao, nhớ không?
- Trước sau như một, tao nói tao yêu mẹ tao, ba tao, và tao yêu cô
Vân.
- Mày nói còn sót.
- Tao yêu mày.
Liên Nga dí ngón tay vào má Minh, nói:
- Mày là năm sáu cái xạo chứ không phải là ba xạo thôi đâu. Thử hỏi
lại lòng đi.
- Mày lẩm cẩm quá, Liên Nga. Tao… không biết.
Liên Nga nguýt một cái dài:
- Không biết thì thôi, trả khăn tay đây.
- Trả thì trả.
Liên Nga giăng chiếc khăn tay ra trước mặt Minh, xỉa xói:
- Tao không biết, tao không biết… Vậy thì cái gì trên khăn tôi đây?
Trả lời đi!
Mấy dấu nước mắt của Minh còn hoen trên nền khăn xanh lơ. Minh xấu hổ
quay mặt đi. Liên Nga cười, giọng cười nghe như tiếng pha lê vỡ, giòn
tan….

**

Đỗ leo xuống khỏi chiếc xe jeep. Người tài xế hỏi:
- Chừng nào Thiếu úy trở lại bệnh viện để tôi đón?
Đỗ ngẫm nghĩ rồi đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.