NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 128

4 giờ

Không một tiếng động, không một tiếng ồn ào!

Những người thợ, thắng quần áo mới, dắt vợ đi chơi, các bà này cũng

trang điểm hẳn hoi, và những cô chị lớn kéo đàn em nhỏ trước những hiệu
bán tranh ảnh hoặc bán mứt kẹo. Có hoa trong những bàn tay chai sẹo, và
có sự thèm muốn nghỉ ngơi trên trán của tất cả những người lao động ấy.

Thật là ngày xấu nếu chọn ngày chủ nhật làm ngày khởi nghĩa!
Người ta không muốn làm bẩn bộ đồ đẹp của mình, người ta đã dành

ra ít tiền để vui chơi ở quán rượu, người ta chỉ có mỗi buổi chiều này để ở
nhà với vợ con, để đi thăm bố già và bè bạn.

Không nên kêu gọi chiến đấu vào những ngày mà người nghèo ăn mặc

đẹp, khi mà suốt cả tuần và trong tận cùng những căn nhà tối tăm, họ đã mơ
ước một chầu vui trong một cái quán ngoại ô viền lá xanh rờn.

Chính Guyxtavơ Mathiơ, nhà thơ và Rơnha, rậm tóc, gặp tôi vừa tới

ngồi ở một bàn hiệu Buiông Đuyvan, đã cho tôi biết có khoảng ba chục
người đã nhảy vào trại lính cứu hỏa La Vilet, và đã nổ súng vào bọn cảnh
binh.

Chắc họ đã giết được một hai tên.

- Bọn sát nhân! Mathiơ nói.
- Bọn ngu ngốc! Rơnha nói, anh là người phái Blăngki và chắc cũng

có tham gia vụ đó.

Ngu ngốc! Sát nhân! Những con người lương thiện và dũng cảm ấy!…

Cần phải đưa ra thảo luận vấn đề này một buổi sáng nào đó.
Do một sự sơ suất Ơtđơ và Briđô đã bị bắt.
Tòa án quân sự họp. Án quyết: Tử hình.

Làm thế nào để cứu họ?
Có lẽ một bức thư của người có tiếng tăm và danh vọng sẽ có ảnh

hưởng tới dư luận công chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.