NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 13

Kiểu xây nhà tu của nó tiện cho viện nổi loạn. Hồi xưa mỗi thầy tu có

một phòng lộ thiên, bây giờ mỗi học sinh có một phòng như vậy, thành thử,
người ta không nhìn thấy ai trong từng ngăn một; viên giám học nghe thấy
tiếng động mà không phân biệt được cử chỉ của ai.

Một buổi tối kia, đã xảy ra một cuộc khởi nghĩa giữa các bức tường

bằng gỗ ấy: tiếng đập vào vách, tiếng huýt sáo, tiếng gầm gừ, tiếng la thét,
và nghe thật ngộ đến nỗi tôi cũng muốn xen mình vào đấy.

Và chính tôi, tôi cũng nện, huýt còi, gầm gử, la thét, với những âm the

thé giọng kim:

- Đả đảo giám học!
Đây là giờ phút sinh động đầu tiên của tôi, kể từ khi tôi vào làm ở đây.

Tôi đứng đó, áo sơmi trần, ngay giữa căn buồng, tôi lấy cái giá nến

đập vào cái bô đi tiểu, bắt chước tiếng gà, tiếng lợn, la thét liên hồi: Đả đảo
giám học!

Người ta ấy cửa vào….
Đích thân viên hiệu trưởng. Ông ta kinh ngạc khi thấy tôi phong phanh

áo ngủ, chân không trên nền gạch, một tay cầm chiếc chiếu bò, tay kia cầm
cái giá nến, và ông ta ngơ ngác lầm bầm:

- Thế ông… ông không nghe thấy à?
- ???
- Cuộc nổi loạn ấy!… tiếng la thét ấy!

- Tiếng la thét?… Một cuộc nổi loạn?
Tôi dụi mắt, giả bộ sửng sốt và bối rối… Ồ! Ông ta đã hiểu rõ sự tình,

và ông ta bỏ đi, mặt trắng bệch như men chiếc bô. Sẽ không có nổi loạn ở
nhà ngủ nữa? Không có nguy cơ gì!

Tôi lại đi nằm, chán ngán về tiếng ồn ào đã chấm dứt.

Nhưng tôi thấy rõ là phen này tôi đi đứt. Tôi sẽ quấy mặt trước khi

người ta đuổi tôi đi.

Cơ hội vừa tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.