NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 160

Ở đấy có khoảng bảy tám người, tôi đã làm họ sững sờ khi báo cho họ

biết cái tin đó, Uđê nói: tức là chính phủ mới đã được thành lập.

Họ đang dựng bản danh sách chính phủ ấy… cũng như ở chỗ quán

rượu.

- Nhưng bổn phận chúng ta là phải tham gia và đó! Một tay luật sư

cộng sản trẻ tuổi vừa nói, vừa khoác vào người chiếc áo cộc màu xanh, anh
đã sẵn sàng chết nếu cần dưới là cờ khởi nghĩa, nhưng anh cũng sẵn sàng
thu lãi cho mối tham vọng của anh cũng như anh có cái táo tợn của nó – cái
táo tợn được nâng đỡ bằng mớ tóc đen bù xù, mà những nhà hùng biện
trong tranh khắc thường có, và anh rung lên theo kiểu Mirabô trên đôi vai
gầy nhọn của anh.

Tôi đã phí thì giờ ở đây, bởi vì, dần dần, một số người về, và người ta

hỏi nhau, cãi vã nhau và chửi nhau một cách vô vị về vấn đề thái độ phải có
đối với nhân dân – dường như nhân vật ấy đang nhìn chúng tôi qua lỗ khóa,
và đang đợi chúng tôi ngoài đầu cầu thang để van nài chúng tôi đứng ra làm
chủ họ.

Quyết nhiên là tôi quay về với dân Xacmatờ của tôi.

- Anh có biết không, ở tòa Thị chính La Vilet, còn một số dân vệ, cho

đến sáng nay vẫn không chịu tham gia phong trào.

- Ta hãy đi chiếm tòa Thị chính La Vilet!
Tôi đi guốc vì đôi bốt danh dự làm tôi đau chân. Tôi vớ lấy đôi guốc

gỗ vứt ở một xó.

Ngoài chiếc áo varơ, tôi khoác một chiếc áo choàng đã cũ, sờn rách,

màu xanh lơ đã ngả sang màu lục… nhưng tôi lại đeo gươm ở thắt lưng.

Tôi tuốt gươm ra. Và dưới cơn mưa đổ xuống từ một bầu trờ đùng đục

và buồn bã, tôi bì bõm trong những vũng bùn, dẫn khoảng ba chục người đi
về phía phố Flăngđrơ.

Trông chúng tôi thật thảm hại với đầu tóc ướt chảy nước, những chiếc

quần cọc lấm bùn. Thanh gươm của tôi đã có những vết rỉ, và chiếc áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.