NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 188

XV

Ủy ban Trung ương đâu?

Ủy ban?… Nó dang bị tỉa ra trong gian buồng này. Người thì viết,

người thì ngủ; người này ngồi ghé trên một chiếc bàn chuyện trò, người kia
vừa kể chuyện tếu làm mọi người cười, vừa chắp vá một khẩu súng lục bị
toác miệng.

Tôi không quen một ai trong số đó. Người ta tự xưng tên với tôi: tôi

chưa từng nghe thấy những tên ấy? Họ là đại biểu tiểu đoàn, chỉ có tiếng
trong khu phố của họ. Họ đã có những thành công về mặt ăn nói và về mặt
hành động trong những cuộc họp, thường khi rất ồn ào, từ đó sinh ra tổ
chức liên minh. Tôi đã không được dự vào các cuộc họp đó, vì tôi đã trốn
tránh trước và sau ngày bị kết án.

Lúc này, họ có khoảng sáu bảy người, không hơn, trong gian phòng to

là nơi Đế-chế vận đại trào thêu kim tuyến và mặc quần áo dạ hội, khiêu vũ
cách đây không lâu lắm!

Hôm nay, một nửa tá thanh niên đi giầy gộc, đội mũ kê-pi lưới len,

vận áo ca-pôt hoặc áo va-rơ chẳng có lon ngù, huy chương gì hết, dưới cái
trần nhà có khung vẽ hoa này đang là Chính phủ.

Họa may họ nhận thấy một người lạ mặt bước vào buồng! Chỉ sau

năm phút vơ vẩn, tôi mới quyết định tới gần anh chàng đang sửa súng lục,
vả chăng anh ta không cười nữa và đang nói với một người mới đến, giọng
kiên quyết:

- À mà không! Người ta lại đang muốn thủ tiêu Cách mạng đây! Thà

tôi tự bắn vỡ sọ ra chữ ký… thì tôi không ký!

Anh ta nhìn thấy tôi, và gọi tôi đột ngột:
- Anh có phải anh cũng là một đại biểu thị chính không?
- Tôi là chủ bút báo Tiếng kêu của dân chúng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.