NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 225

Sớm tinh mơ người ta gọi tôi dậy, và tôi biến đi về phía rào chướng

ngại.

Nhưng dọc đường, những thiếu tá và đại úy giữ tôi lại, nắm bàn tay,

vạt áo, đòi đạn dược, bánh mì, một lời dặn… một vài người đòi tôi diễn
thuyết.

Có những người dọa:
- Như thế này mà Công xã còn có quyền lên tiếng!
Chà! Tôi không hiểu ra thế nào nữa! và không có ai để bảo ban và

nâng đỡ tôi, để chia xẻ gánh nặng! Trong số ủy viên Công xã do khu phố
bầu ra, tôi chỉ mới gặp có Rêgie đang bị túi bụi, vùi đầu, chìm ngập ở Thị
chính – và Juôcđờ có ló mặt ra một lúc, nhưng có bao nhiêu trách nhiệm
khác trên vai.

Chính anh giữ những đồng tiền cuối cùng cung cấp cho cuộc khởi

nghĩa, mua lương thực mà những người kiên quyết nhất lớn tiếng đòi hỏi.
Hơn nữa, anh còn có cái Bộ của anh đang cháy vì trái phá của Vécxây.

Thế là tôi đơn độc.
Thỉnh thoảng, người ta lại ấn tôi vào một tường nhà, và người ta nói

chuyện thanh toán với tôi.

Uyêczơ, người xứ Andatxơ, một trong số dự thẩm của Ferê, đã cứu tôi

thoát một vụ vừa mới đây thôi.

- Anh không phải là Vanhtrax!
Mọi người đổ xô lại.

- Một tên mật thám! Khử nó đi!
- Ra tòa Thị chính! Ra tòa Thị chính!
- Việc gì phải ra tòa Thị chính? Kia, ẩn vào bờ dậu kia!

- Jắc Vanhtrax có râu kia! Anh không phải là Jắc Vanhtrax!
- Vào tường! Vào tường!
Bức tường ấy là mặt trước một tiệm cà phê phố Xupflô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.