NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 49

Tôi tự cảm thấy không tự do bằng hồi tôi lê cái tã rách trong những xó

xỉnh tối tăm. Dạo ấy tôi có cái độc lập của kẻ ở dưới đáy một ngục sâu, có
thể nậy đá và khoét một cái hố để từ đó nhảy lên bóp cổ tên lính gác.

Đó là sức mạnh của tôi hồi ấy – bây giờ cái ngòi đã bị lộ, tôi đã bị chú

ý. Và như kẻ mà bọn cai ngục ghê tởm, ở nhà tù, tôi sẽ thấy xa lánh tôi
những kẻ sợ chiếc gậy cũng như những kẻ dùng cái gậy.

Sự thật sẽ đi một nhẽ khác nếu tôi giết chết tươi viên đại tá!
- Nhưng, anh bạn ơi, đám nhân chứng sẽ không dám nhận, anh sẽ

mang tiếng là một thằng hèn.

Rất có thể như thế!

Tôi sống giữa cái thế giới những kẻ hoài nghi và những kẻ nhu nhược.

Người này thì không tin ở ý đồ bi thảm của tôi, kẻ khác thì sẽ nguyền rủa
tôi vì đã đưa cái chết vào trong bút chiến, và họ sẽ vu khống tôi để tôi đừng
cắm trên đường phố cái cột mốc đẫm máu ấy.

May thay tôi lại có sức khỏe, và nếu các điều kiện của tôi bị cự tuyệt,

tôi sẽ đập vào mặt tên khiêu khích, tôi sẽ giật râu hắn, cho tới lúc đám đông
tụ tập lại!

Tôi sẽ la với những người dân ngoại ô và với bọn cảnh binh kéo đến:

- Hắn định chọc tiết tôi, như một con lợn vì hắn biết đấu gươm, tôi đề

nghị đấu súng, thế là hắn co vòi lại! Vậy để tôi nên cho hắn một trận!

Có khi người ta sẽ cho ám sát tôi vì vô ý, đánh gẫy sườn, gẫy lưng một

cách ám muội, trong lúc giải tôi tới sở cảnh sát, nếu không thì ở bốt, trong
một cuộc lộn xộn ở nhà giam, do một thằng giả say gây sự và tên cai ngục
dùng thìa khóa vờ như can chúng tôi, để đánh tôi thủng ngực.

Chẳng có chuyện gì như thế xảy ra.

Phúc cho tôi là chưa kể lại với ai cái tin đồn đại đến tai tôi đó. Nếu tôi

hé miệng nói ra, lũ bạn tôi không khỏi cho là tôi bịa ra viên đại tá để bịa
cuộc đấu gươm giết người kia!

Khốn nạn đến thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.