NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 12

sớm xa chạy cao bay, nghĩa là di dân, mà với ông, càng xa càng cao thì
càng tốt.
Còn Frieda? Paul đâu biết vừa thấy anh cô đã yêu liền. Đã bao giờ cô được
gặp nhà thơ, thậm chí một người thích làm thơ? Ngoại hình anh thì cô mê
tít, bởi nó vô cùng phù hợp với người tình trong mộng mà đêm vẫn luẩn
quẩn bên cô. Anh hơi gầy, mắt cận thị màu xanh nhạt, tóc thưa, nói năng e
dè... nghĩa là theo cô, rất trí thức, rất nhà thơ. Vợ chồng dắt nhau sang New
York cô mới dám tin thiên-tài-đẹp-trai này thực sự là của mình. Cô biết
mình, nếu không bị nhìn là xấu xí thì cũng chẳng ai coi là đẹp đẽ gì, ngoài
đôi mắt xanh biếc lanh lợi như vay mượn của ai đó, còn lại cô thừa hưởng
toàn bộ cái xấu xí của họ hàng hang hốc nội ngoại nhà cô. Nào mũi to, trán
dô, cằm bạnh...nào thân hình ục ịch...nào dáng đi lật bật...Con tim, Paul
cũng như bất kể ai không mù, đều dễ dàng nhận ra những cái xấu đó, vậy
sao anh vẫn cầu hôn cô? Có phải vì là nhà thơ nên anh tinh tường hơn
người đời, nhìn ra được bao vẻ đẹp của cô ẩn náu bên trong cái vẻ ngoài
xấu xí đó? Cô đâu biết, tuy không phải dân đào mỏ, cũng chẳng là kẻ thực
dụng, song với Paul, điều hấp dẫn lớn nhất ở cô vợ có vẻ ngoài xấu xí đó
chính là đống của hồi môn kia. Anh hy vọng, thậm chí tin tưởng, nhờ nó
mà bằng cách này hay cách khác, anh sẽ thoát khỏi đám lòng, tiết, gân,
xương nơi lò mổ, có cửa hàng riêng, có đủ tiền sinh sống và toàn tâm toàn
ý với Nàng Thơ của mình.
Frieda, kể từ hôm nhận được lời cầu hôn của Paul, đã tưởng tượng, đã thêu
dệt ra bao mộng vàng của đêm tân hôn. Nơi họ đến nghỉ tuần trăng mật thì
tuyệt rồi: ngôi nhà nhỏ ven hồ năm trong một khu thành cổ, lại ở giữa rừng,
giữa đồng cỏ mênh mông. Thế rồi, cô hình dung, Paul sẽ ôm cô, miệng thì
thầm lời yêu, tay lần cởi váy áo. Rồi anh sẽ hôn cô, thoạt tiên ở môi, ở cổ,
rồi có thể cả ở tai, cô hy vọng thế. Sau đó, môi anh sẽ lướt dần xuống vai
xuống ngực cô, ngậm thật lâu vào vú cô, rồi lướt khắp thân thể trần truồng
của cô, nhẹ nhàng, mơn man, y hệt trong những cuốn sách mà cô đã vụng
trộm đọc. Thế rồi anh khẩn khoản, như âu yếm, nhờ cô cởi bỏ giúp quần áo
của anh. Tất nhiên cô cứ để anh nài nỉ, mãi sau mới chịu nghe. Cô đã bào
giừo giúp ai việc đó mà bảo làm ngay được? Rồi cô sẽ thấy cái gì? Chả gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.