NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 13

cả ngoài cái con vật của anh thẳng đơ và vênh vang như cán cờ Đức quốc
xã. Nghe nới là đau lắm thì phải. “Nó” như thế kia cơ mà? Và anh sẽ nói gì
với cô trước khi làm đau cô nhỉ? Anh khen người cô đẹp, hay giảm đơn
như cánh lò mổ, “người cô nhiều thịt”? Chắc anh không đơn giản vậy đâu.
Anh là nhà thơ kia mà.
Chả có gì giống như cô tưởng tượng hoặc thêu dệt hoặc hình dung cả. Tối
đến, ăn no xong, hai người vào phòng ngủ - cô phải tự đi vào vì không thấy
anh tỏ ý muốn bế, như sách tả- và trong khi cô đang hồi hộp chờ đợi những
gì tiếp theo thì anh đã lăn luôn ra chiếc giường tân hôn sau khi vội vội vàng
vàng cởi bỏ quần áo. Anh nằm đó, dang chân dang tay, phô ra thân hình
gày gò, bộ ngực lép kẹp và...cái của nợ kia nhỏ tí, ẽo uột ẩn sau đám lông
lá, như xấu hổ. Chỉ thấy anh nhìn mình như chờ đợi, Frieda hiểu rằng mình
sẽ phải tự cởi bỏ váy áo, tự leo lên giường chứ chẳng có ai sẽ hay dẫn. Cô
thở dài, vừa thả váy xuống vừa tự nhủ, to nhỏ đâu quan trọng gì, với lại
mình cần tình yêu của anh chứ đâu cần cái đó nhỏ hay to...Hãy chờ những
gì anh sắp nói với mình đây. Anh sẽ thủ thỉ...sẽ bày tỏ.
Nhưng anh chẳng hé một lời,dù to hay nhỏ. Cô vừa hồi hộp đặt mình xuống
giường, còn chưa kịp nhích sát lại gần anh thì đã bị anh đẩy vai cho nằm
ngửa ra để anh ngã sấp lên bụng cô, nhét cái đó vào, rồi sau vài lần nhấp
nhô cô thấy anh rên khẽ, rùng mình khẽ và lăn xuống bên cô. Tất cả là vậy
ư? Chả lẽ nó đã kết thúc khi cô còn tưởng nó chưa bắt đầu? Thực ra,
chuyện đó với Paul chỉ là vấn đề giải quyết nhu cầu của phần “con” chứ
không phải phần “người”, và xưa nay anh cũng chỉ làm việc đó với đám gái
điếm nhung nhúc ở Muchen. Theo thói quen, anh nhổm dậy móc ví định trả
tiền thì chợt nhớ từ nay mình làm chuyện này sẽ không phải tốn một xu nào
cả. Trong khi Frieda còn chưa hết ngơ ngác thì Paul đã ngáy nhè nhẹ. Anh
ngủ, mặt vô tư như đứa trẻ. Cô quyết không khóc, tự nhủ, mấy ai vừa ý ở
ngay lần đầu. Rồi anh sẽ khác. Rồi anh sẽ là người chồng tuyệt vời về mọi
mặt chứ không riêng tình dục. Vả lại, tình dục đâu phải là quan trọng nhất
với mình...
Song càng ngày Frieda càng thất vọng hơn về Paul. Là vợ thì phải nghe lời
chồng, cô chấp nhận, nhưng cô đâu có ngu ngốc để không thấy, dù muộn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.