NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 234

Phòng chiếu phim chỉ với vài hàng ghế dành riêng… Thật nhiều khám phá
thú vị khi được có những hiểu biết về một nhà nước của nhân dân.
Đã đến ngày Toby diễn buổi cuối cùng. Buổi chiều, hai vợ chồng tính đi
mua sắm chút quà lưu niệm. Toby bỗng bảo. "Em đi một mình được
không? Anh chỉ muốn nằm nghỉ".
Nàng sờ tay lên má chồng. "Anh không sao chứ?"
"Ngoài chút mệt mỏi, anh khoẻ hơn bao giờ hết. Em cứ đi mà nhét cả
Moskva vào cái túi mua sắm của mình". Anh cười trấn an, đẩy nàng về phía
cửa ra vào.
Jill thoáng chút đắn đo. Toby có vẻ mệt mỏi thật, da hơi xanh. Về nước,
nàng sẽ bắt anh nghỉ ngơi nhiều hơn, đầy đủ hơn.
***
"Josephine!"
Dù có đang ngủ nàng cũng biết ai gọi mình. Thì ra, suốt đời, nàng vẫn chờ
nghe tiếng gọi ấy. David Kenyon đang đi tới bên nàng, mỉm cười. "Anh rất
mừng được gặp em". Jill thấy nghẹn thở và tim như ngừng đập. David là
người duy nhất khiến nàng có cảm giác ấy.
Họ ở cùng khách sạn, thì ra thế. David chỉ về phía quầy bar. "Mình uống
với nhau ly gặp gỡ, được không em?"
"Vâng! Vâng! David"..
Mất vài phút họ mới chọn được chiếc bàn nằm ở một gớc yên tĩnh. Jill hỏi.
"Anh đang làm gì ở đây vậy?"
"Chúng ta đang cần ký hợp đồng dầu lửa với họ, và anh được cử sang đây
để làm việc đó".
Người phục vụ dáng buồn ngủ mang đồ uống đến rồi bước vội đi như sợ bị
kêu tiếp.
"Cissy khoẻ không?" Jill hỏi.
"Bọn anh ly dị đã vài năm". David đáp rồi cố tình lái câu chuyện đi. "Anh
không bỏ sót tin tức nào về em. Vì em, tất nhiên, và cũng vì từ nhỏ anh đã
mê Toby. Anh mừng vì ông ấy qua khỏi. Thật may cho Toby đã gặp một
phụ nữ như em". Anh nói bằng cái giọng, cộng thêm ánh mắt, khiến Jill
không thể không hiểu David vẫn rất muốn có nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.