NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 40

trọng trên bãi biển Malibu luôn sẵn sàng cho bạn bè sử dụng. Ông và
Hollywood, hai bên đều có lợi khi quan hệ tốt với nhau.
Lawrence bước vào, bộ đồ lớn sang trọng và vừa khít, bàn tay với những
chiếc móng tỉa tót chìa ra, thân mật. “Tôi chỉ định ghé qua chào anh. Mọi
việc vẫn ổn chứ?”.
“Đoạn đầu dài quá, đoạn kết vội vã quá”, Lawrence ý tứ, là “theo tôi, nếu
bớt đầu và làm lại đuôi thì sẽ có một phim đáng xem”.
Sam hớn hở. “Thì chúng tôi đang làm vậy. Hôm nay ông mang tặng tôi
ngôi sao nào vậy?”
“Rất tiếc, họ đều đang bận”. Sam biết Lawrence không “làm giá”. Khách
hàng của ông chẳng bao giờ phải ngồi không. Lawrence nói tiếp. “Sam này,
thứ sáu gặp nhé. Chào!”.
Tiếng Lucille vẳng ra từ đường liên lạc nội bộ, “Dallas Burke đang chờ”.
“Xin mời!”.
“Và Mel Foss cũng muốn gặp ngay, bảo là có chuyện cần gấp.” Đó là Giám
đốc phim truyền hình của Hãng Pan –Pacific.
Sam liếc nhanh lịch công việc đặt trên bàn. “Nói Mel sáng mai, tám giờ, tại
Plo Luonge”.
Chuông reo ở phòng thư ký, Lucille nhấc ống nghe. “Văn phòng Sam
Winters”.
Một giọng lạ lẫm vang lên. “Xin chào. Con người khổng lồ ấy đang ở văn
phòng chứ?”
“Xin lỗi, ai đầu dây?”
“Bảo Sam rằng có Toby Temple gọi. Chúng tôi là bạn từ thời lính tráng và
Sam bảo nếu tới Hollywood hãy gọi máy cho Sam”.
“Thưa ông Temple, ông Winters đang tiếp khách. Tôi có thể bảo ông ấy gọi
lại cho ông được không ạ?”.
“Tất nhiên!”. Toby đọc lên số máy và Lucille không thèm ghi lại. Cô lạ gì
cái trò núp dưới danh nghĩa bạn bè thời lính tráng này.
Dallas Burke thuộc lớp đạo diễn tiền bối của điện ảnh Hollywood. Phim
của ông hầu hết được chiếu ở các trường điện ảnh, được soạn thành giáo
trình. Đó là những phim được công chúng và các nhà phê bình đánh giá cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.