NGƯỜI LẠ TRONG NHÀ - Trang 102

vào chị chỉ “bởi tìm được phụ nữ da trắng chịu thuê nhà trong khu này là
việc gần như vô vọng”. Hẳn bây giờ ông ta hối tiếc chuyện đó lắm.

Trên tàu tốc hành, chị nghiến răng để ngăn mình khỏi khóc. Một cơn

mưa lạnh giá, âm ỉ ngấm vào áo choàng và tóc chị. Những giọt nước nặng
nề rơi xuống từ những vòm cổng, luồn vào cổ chị, khiến chị rùng mình. Đến
góc phố nhà mình, mặc dù đường vắng ngắt, chị vẫn cảm thấy có người
đang quan sát chị. Chị quay lại, nhưng không có ai. Rồi, trong ánh tranh tối
tranh sáng, giữa hai chiếc ô tô, chị thấy một người đàn ông đang ngồi xổm.
Chị thấy hai cái đùi trần trụi của anh ta, hai bàn tay to tướng đặt trên đầu
gối. Một tay cầm báo. Anh ta nhìn chị. Anh ta không có vẻ gì là thù địch hay
ngượng ngùng. Chị lùi lại, đột ngột cảm thấy buồn nôn khủng khiếp. Chị
muốn hét lên, muốn túm lấy ai đó để làm chứng. Một người đàn ông bĩnh ra
trong phố nhà chị, ngay trước mũi chị. Một người đàn ông thậm chí dường
như còn không biết xấu hổ và hẳn là đã quen giải quyết nhu cầu mà không
hề có chút liêm sỉ hay phẩm cách nào.

Louise chạy đến tận cửa tòa nhà nơi chị ở và vừa trèo lên cầu thang vừa

run rẩy. Chị thu dọn mọi thứ. Chị thay ga. Chị muốn tắm rửa, ở thật lâu bên
dưới vòi nước nóng để làm ấm người, nhưng đã vài ngày nay vòi sen bị gãy
và không còn dùng được nữa. Bên dưới chậu rửa, lớp gỗ mục đã đầu hàng
còn vòi sen thì gần như gục hẳn. Từ hôm đó, chị rửa ráy trong bồn rửa bát,
với một chiếc găng tay. Chị đã gội đầu từ ba hôm trước, ngồi trên một chiếc
ghế dựa bằng phooc mi ca.

Nằm trên giường, chị không sao ngủ được. Chị không ngừng nghĩ đến

người đàn ông trong bóng tối nọ. Chị không thể ngăn mình tưởng tượng
rằng sắp tới đây, chính chị sẽ là người đó. Rằng chị sẽ ở ngoài đường. Rằng
ngay cả cái căn hộ bẩn thỉu này, chị cũng sẽ buộc phải rời bỏ nó và sẽ bĩnh ở
ngoài đường, như một con vật.

Sáng hôm sau, Louise không thể nào dậy nổi. Cả đêm trước chị bị sốt,

đến nỗi hai hàm răng va vào nhau lập cập. Cổ họng chị sưng phồng lên, đầy
những nốt lở loét. Thậm chí chị còn không nuốt được nước bọt. Đã gần 7
giờ 30 khi chuông điện thoại reo vang. Chị không trả lời. Tuy nhiên, chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.