NGƯỜI LẠ TRONG NHÀ - Trang 126

Chị có linh cảm thoáng qua, mơ hồ, về một cuộc sống sắp mở rộng, về
những khoảng không gian lớn hơn, về một tình yêu thuần khiết hơn, về
những ham muốn mãnh liệt hơn. Chị nghĩ đến mùa hè đang rất gần, nghĩ
đến những kỳ nghỉ gia đình. Chị tưởng tượng ra mùi đất mới lật và hạt ô liu
thối rữa bên rìa đường. Vòm lá cây ăn quả buồng rủ dưới ánh trăng vằng vặc
và chẳng có gì phải mang vác, chẳng có gì phải che đậy, chẳng có gì phải
giấu giếm.

Chị lại bắt đầu nấu ăn, trong khi những tuần vừa qua, các món chị nấu

đã trở nên gần như không thể nuốt nổi. Chị chuẩn bị cho Myriam những
món cơm nấu với sữa và quế, những món xúp nhiều gia vị và đủ loại món ăn
nổi tiếng là giúp tăng cường khả năng sinh sản. Chị quan sát thân hình cô
gái trẻ với sự chăm chú của một con hổ cái. Chị soi mói độ sáng của làn da
cô, trọng lượng của đôi bầu vú, độ sáng bóng của mái tóc, tất cả những dấu
hiệu mà chị tin là báo hiệu cho việc có thai.

Chị chăm lo cho quần áo của họ với sự tập trung của một nữ tu, một

phù thủy đạo Vô đu. Chị vẫn lấy hết sạch đồ trong máy giặt ra như mọi khi.
Chị banh quần lót của Paul. Chị nhất quyết giặt những thứ đồ lót mỏng
manh bằng tay, và trong bồn rửa ở bếp, chị giặt quần lót, áo ngực bằng đăng
ten hoặc bằng lụa của Myriam dưới vòi nước lạnh. Chị đọc những bài kinh.

Nhưng Louise không ngừng thất vọng. Chị không cần phải lục thùng

rác. Chẳng có gì lọt khỏi mắt chị. Chị đã nhìn thấy cái vết ấy trên chiếc quần
pyjama vứt dưới chân giường, phía Myriam ngủ. Trên sàn phòng tắm, sáng
đó, chị đã nhìn thấy một giọt máu nhỏ xíu. Một giọt máu nhỏ tới nỗi
Myriam không buồn lau đi và đã khô lại trên sàn gạch xanh và trắng. Thứ
máu đó không ngừng trở lại, chị đã biết rõ mùi của nó, thứ máu mà Myriam
không thể che giấu chị, và mỗi tháng, lại báo hiệu cái chết của một đứa trẻ.

Những ngày mệt mỏi nối tiếp thời kỳ hưng phấn. Thế giới dường như

thu hẹp, co rút lại, đè lên thân thể chị một sức nặng khiến chị như bị nghiền
nát. Paul và Myriam đóng lại trước mặt chị những cánh cửa mà chị những
muốn phá tung. Chị chỉ có một mong muốn: hòa nhập với họ, tìm cho mình
một chỗ, yên vị ở đó, đào một cái ổ, một cái hang, một góc ấm áp. Đôi khi
chị cảm thấy sẵn sàng đòi lại phần đất của mình, thế rồi niềm hăng hái đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.