NGƯỜI LẠ TRONG NHÀ - Trang 146

Một vụ tai nạn làm tắc nghẽn đường cao tốc và Paul, vốn hay nổi quạu

khi bị tắc đường, quyết định ra khỏi đường cao tốc và đi về Paris theo đường
quốc lộ. “Anh chỉ cần lái xe theo hệ thống GPS là được.” Họ lao vào mấy
con phố u ám, hai bên là những ngôi nhà thị dân xấu xí cửa chớp đóng im
ỉm. Myriam thiu thiu ngủ. Những vòm lá, giống như hàng ngàn phiến kim
cương đen, lấp lánh dưới ánh đèn đường. Thỉnh thoảng cô lại mở mắt, vì lo
rằng Paul cũng thả mình vào giấc mơ. Paul trấn an cô và cô lại ngủ tiếp.

Cô bị đánh thức bởi tiếng còi, và trong trạng thái mắt nhắm mắt mở,

tâm trí vẫn mờ mịt bởi giấc ngủ và đống vang hồng quá chén, cô không nhận
ra ngay lập tức đại lộ nơi họ bị kẹt xe. “Ta đang ở đâu vậy?” cô hỏi. Paul
không trả lời, anh cũng không biết gì hơn và còn đang bận rộn với việc tìm
hiểu xem chuyện gì đã gây tắc đường, chuyện gì đã ngăn họ đi tiếp. Myriam
quay đầu. Lẽ ra cô đã ngủ lại nếu không nhìn thấy ở đó, trên vỉa hè đối diện,
bóng dáng quen thuộc của Louise.

“Nhìn kìa,” cô vừa bảo Paul vừa giơ tay ra chỉ. Nhưng Paul còn đang

tập trung vào vụ tắc đường. Anh nghiên cứu các khả năng để thoát khỏi đó,
để vòng xe lại. Anh đã đi vào một ngã tư nơi xe hơi từ khắp nơi đổ đến và
không thể nhích thêm được nữa. Đám xe mô tô bánh nhỏ luồn lách, người đi
bộ sượt qua các mui xe. Đèn chuyển từ đỏ sang xanh trong vài giây. Chẳng
ai tiến lên được.

“Nhìn xem, ở đằng kia kìa. Em nghĩ đó chính là Louise.” Myriam khẽ

nhổm người khỏi ghế để nhìn rõ hơn khuôn mặt của người phụ nữ đang
bước đi ở phía bên kia ngã tư. Cô có thể hạ kính xuống và gọi chị, nhưng
như thế hẳn trông cô sẽ kỳ cục lắm, và chắc là chị vú em cũng không nghe
thấy tiếng cô. Myriam nhìn mái tóc vàng búi thành một búi sau gáy, dáng đi
không thể bắt chước của Louise, nhanh nhẹn và run rẩy. Cô thấy hình như
chị vú em đang đi chầm chậm, ngắm nghía các cửa hàng trong con phố buôn
bán này. Rồi bóng dáng chị khuất khỏi tầm nhìn của Myriam, thân hình nhỏ
bé của chị bị đám khách bộ hành che mất, bị cuốn theo một nhóm người
đang vừa cười vừa vung vẩy tay. Và chị lại hiện ra ở bên kia lối dành cho
người đi bộ, giống như những hình ảnh trong một bộ phim cũ màu sắc đã
hơi nhạt, giữa lòng một Paris bị bóng tối biến thành hư ảo. Louise có vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.