Đến 11 giờ, chị đã lau chùi hết mọi thứ. Chị đã lau các cửa kính, bên trong
và bên ngoài, thậm chí chị còn rửa cửa chớp bằng xà phòng. Đôi giày của
chị đặt nằm sát tường, bóng loáng và lố bịch.
Có thể họ sẽ gọi chị. Thứ Bảy, thỉnh thoảng họ đi ăn trưa ở nhà hàng,
chị biết thế. Chính Mila đã kể với chị. Họ đến một quán bia nơi con bé có
quyền gọi tất cả những gì nó thích, còn Adam nếm trên đầu thìa một chút
xíu mù tạt hoặc chanh, trước ánh mắt trìu mến của bố mẹ. Có lẽ Louise sẽ
thích điều đó. Trong một quán bia đông nghịt, xung quanh là tiếng đĩa va
vào nhau và tiếng la hét của những người phục vụ, có lẽ chị sẽ đỡ sợ sự im
lặng hơn. Chị sẽ ngồi giữa Mila và cậu em, và sẽ chỉnh lại chiếc khăn ăn
trắng rộng bản trên đầu gối con bé. Chị sẽ cho Adam ăn, hết thìa này đến
thìa khác. Chị sẽ nghe Paul và Myriam nói chuyện, mọi thứ sẽ trôi qua thật
nhanh, chị sẽ cảm thấy dễ chịu.
Chị đã mặc chiếc váy màu xanh, nó dài vừa chớm đến mắt cá chân chị,
và vạt trước có viền một hàng ngọc trai nhỏ màu xanh. Chị muốn sẵn sàng,
phòng khi họ cần đến chị. Phòng khi phải đến gặp họ ở đâu đó, thật nhanh,
hẳn là họ đã quên chị sống ở nơi xa xôi thế nào cũng như khoảng thời gian
chị phải bỏ ra mỗi ngày để đến nhà họ. Ngồi trong bếp, chị gõ đầu ngón tay
lên mặt bàn bằng phooc mi ca.
Giờ ăn trưa trôi qua. Mây lướt qua trước những ô cửa kính sạch bong,
bầu trời tối sầm lại. Gió thổi rất mạnh trong đám lá tiêu huyền và mưa bắt
đầu rơi. Louise bồn chồn. Họ không gọi chị.
Bây giờ thì đã quá muộn để ra ngoài. Lẽ ra chị có thể đi mua bánh mì
hoặc hít thở đôi chút. Có thể chỉ đi bộ thôi. Nhưng chị chẳng có việc gì để
làm trên những con phố trống trải đó. Quán cà phê duy nhất trong khu phố là
hang ổ của những tay bợm rượu, và chưa đến 15 giờ chiều, đám đàn ông đã
bắt đầu đánh nhau bên ngoài hàng rào của khu vườn vắng vẻ. Lẽ ra chị phải
quyết định từ trước, phải chui vào xe điện ngầm, lang thang khắp Paris, giữa
những người đang mua sắm để chuẩn bị cho ngày khai giảng. Chị sẽ lẫn vào
đám đông rồi sẽ đi theo mấy phụ nữ xinh đẹp và vội vàng, đến trước những
cửa hàng lớn. Chị sẽ la cà gần quán Madeleine, lướt qua những chiếc bàn