NGƯỜI LẠ TRONG NHÀ - Trang 68

nổi. Chị đi bộ trên phố như trong bối cảnh của một bộ phim mà lẽ ra chị nên
vắng mặt, nên đóng vai khán giả vô hình trước hành động của mọi người.
Dường như ai cũng đều có nơi nào đó để đi.

Nỗi cô đơn hoạt động như một thứ ma túy mà chị không biết chắc mình

có muốn từ bỏ hay không. Louise lang thang trong phố, vẻ ngơ ngác, mắt
mở to đến mức khiến chị thấy đau. Trong nỗi cô đơn, chị bắt đầu quan sát
mọi người. Bắt đầu nhìn ngắm họ thực sự. Sự tồn tại của người khác trở
thành thứ có thể sờ thấy, rung động, có thực hơn bao giờ hết. Chị quan sát
từng chi tiết nhỏ nhất trong cử chỉ của những cặp đôi ngồi bên các hàng
hiên. Ánh mắt liếc xéo của những người già bị bỏ rơi. Điệu bộ làm nũng của
những nữ sinh ngồi trên thành của lưng ghế dài giả vờ ôn bài. Trên các
quảng trường, ở lối ra một bến tàu điện ngầm, chị nhận thấy cảnh phô
trương lạ lùng của những người đang sốt ruột. Chị cùng họ chờ đợi một cuộc
hẹn. Mỗi ngày, chị lại gặp những người đồng hành điên rồ, những người đối
thoại cô độc, những kẻ tâm thần, những quân đầu đường xó chợ.

Hồi đó, thành phố toàn người điên là người điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.