NGƯỜI LẠ TRONG NHÀ - Trang 88

trong cả hai người mỗi khi họ gặp nhau. Mọi người đều đã uống rượu. Quá
nhiều. Myriam, vốn là người tình cảm, tìm kiếm ở bà Sylvie một thái độ
thông cảm. Cô than thở vì chẳng bao giờ được thấy bọn trẻ, vì phải chịu
đựng cuộc sống vô độ nơi chẳng có ai ghi nhận cô. Nhưng bà Sylvie không
an ủi cô. Bà không đặt bàn tay mình lên vai Myriam. Ngược lại, bà còn lao
vào tấn công trực diện cô con dâu. Có vẻ như vũ khí của bà đã được mài sắc
từ trước, sẵn sàng mang ra sử dụng khi có cơ hội. Bà Sylvie trách cô đã dành
quá nhiều thời gian cho công việc, mặc dù chính bà cũng từng làm việc suốt
hồi Paul còn nhỏ và vẫn luôn khoe khoang về sự độc lập của anh. Bà coi cô
là người vô trách nhiệm, ích kỷ. Bà giơ ngón tay ra đếm những lần Myriam
đi công tác trong khi Adam bị ốm còn Paul phải ghi âm nốt một album. Đó
là lỗi của cô, bà nói, nếu hai đứa trẻ trở thành người khó chịu, ngang ngược,
nhõng nhẽo. Là lỗi của cô và của Louise, chị vú em giả dối đó, thứ mẹ ghẻ
phế phẩm mà Myriam dựa dẫm vào, vì dĩ hòa vi quý, vì hèn hạ. Myriam òa
khóc. Paul sững sờ, không nói gì, còn Sylvie vừa giơ hai tay lên vừa nhắc đi
nhắc lại: “Bây giờ cô ta còn khóc cơ đấy! Nhìn cô ta xem. Cô ta khóc và ta
sẽ phải thương xót cô ta, vì cô ta không đủ khả năng nghe sự thật.”

Mỗi lần Myriam gặp Sylvie, ký ức về buổi tối đó lại đè nặng lên cô.

Tối đó, cô có cảm giác mình bị tấn công, bị vứt xuống đất và đâm dao thủng
lỗ chỗ khắp người. Myriam nằm bất động, ruột gan phơi bày, trước mặt
chồng mình. Cô không còn sức để tự vệ chống lại những lời buộc tội mà cô
biết rằng có phần đúng, nhưng cô vẫn xem như số phận của cô và của rất
nhiều phụ nữ khác. Không lúc nào có chỗ cho lòng bao dung hay thái độ dịu
dàng. Không có lời khuyên nào giữa hai người mẹ, hai người phụ nữ với
nhau.

Trong bữa sáng, Myriam chỉ chăm chăm nhìn vào điện thoại. Cô cố

gắng trong tuyệt vọng để kiểm tra email, nhưng mạng quá chậm và cô nổi
khùng đến mức có thể ném điện thoại di động vào tường. Như bị loạn trí, cô
dọa Paul là sẽ quay về Paris. Bà Sylvie nhướng lông mày, rõ ràng là rất bực
bội. Bà từng mơ ước con trai mình sẽ có một người vợ kiểu khác, dịu dàng
hơn, thể thao hơn, ngẫu hứng hơn. Có lẽ là một cô gái yêu thích thiên nhiên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.