NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 68

một cô gái trẻ xinh đẹp. Hắn đắm chìm trong mùi nước hoa quyến rũ. Hắn
quàng tay ôm lấy thân thể người đàn bà, dường như bà ta nói cái gì đó hắn
nghe không rõ. Có lẽ là những lời phản đối. Nhưng sự thèm muốn của hắn
mạnh hơn những lời ấy rất nhiều. Một lát sau người đàn bà đã nằm gọn
trong tay hắn. Lúc ấy hắn biết là mình đang ôm bà Monique. Người đàn bà
bị cuốn vào cơn mê đắm rất nhanh, rất bất ngờ và đầy thú vị. Bởi đó là lần
đầu tiên trong suốt bốn mươi năm của cuộc đời, bà biết thế nào là nhục
cảm. Bà vùng dậy như một con khủng long sau một ngàn năm ngủ quên. Bà
ngây ngất trong cảm giác đê mê và ngượng ngùng, trong sự khoái lạc và
cơn đau của trinh tiết. Tất cả những thứ đó làm bà muốn phát điên lên.

Họ nằm ngủ cạnh nhau từ trưa cho đến tối mịt.
Trong bữa ăn tối bà Monique có vẻ ngượng ngùng nhưng lại rất dịu dàng

với hắn. Riêng Trần Dũng, hắn vẫn chưa ra khỏi những ý nghĩ khôi hài về
một buổi tân hôn như thế. Nó kỳ quặc không phải vì mọi sự đã diễn ra khác
thường nhưng vì nó đã rất đúng khuôn mẫu: Vết máu trên tấm ra trắng, sự e
thẹn. Đó là điều kỳ quắc đối với một người đàn bà phương tây bốn mươi
tuổi. Hắn ôm ngang lưng người đàn bà, ngước nhìn bầu trời đã quang mây,
lấp lánh sao.

°

Trần Dũng tiếp người Ý nọ trong phòng ngủ của hắn. Trên bàn có mấy

lon bia Tiger và một cái gạt tàn thuốc. Người Ý nói:

- Tôi gặp bạn như một định mệnh. Đang cần một người cộng tác lại gặp

ngay kẻ rành nghề.

- Sao anh biết tôi rành nghề?
- Thì cũng như trường hợp anh khám phá ra nghề nghiệp của tôi. Chúng

ta hiểu nhau quá mà.

- Nhưng tôi không ưa lão ta.
Người Ý mở to mắt, cao giọng:
- Lão nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.