NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 1050

- Anh đã phạm sai lầm suốt từ ngày ấy đến giờ; suốt bằng ấy năm trời,

anh thật có lỗi. Anh không hề biết gì về Giô-An cả. Xin em hãy tin ở anh!

Lại im lặng.

- Monica.. anh xin em!

Em òa khóc. Tiếng em thì thào bên tai tôi: “Ôi Giônơx, em không một

giây phút nào là không yêu anh!”

Tôi ngẩng lên, nhìn Nêvađa. Anh mỉm cười, bước ra, rồi đóng cửa lại.

Có tiếng em thở vào thật mạnh; rồi giọng em đột nhiên rành rọt, ấm áp,

tràn ngập yêu thương: “Khi Giô-An còn nhỏ, nó lúc nào cũng thích có em
trai vô cùng!”

- Về nhà ngay đi. – Tôi thốt lên. – Anh sẽ cố hết sức.

Em phì cười. “Tách”, điện thoại cắt. Tôi không rời tay khỏi ống nghe.

Dường như còn cầm nó là tôi còn thấy em vẫn gần gũi bên tôi. Tôi cúi
xuống nhìn bức ảnh ba tôi đặt trên mặt bàn.

- Cụ ơi, tôi thốt lên. Lần đầu tiên trong đời, tôi hỏi xin lời đồng ý của

ông. – Con làm thế có đúng không ạ?

HẾT

[1]

Imenman – Vòng lộn nhào và đổi hướng bay: máy bao ngóc lên một nửa vòng và lăn nửa

than theo trục dọc của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.