NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 107

Chú đi xuống đường, leo lên xe, bắt đầu đánh xe vào thị trấn. Chú không

hề ngoái đầu lại cho đến khi đã đi được ba dặm, xe đang đứng trên đỉnh
một cái gò nhỏ.

Một đám lửa màu da cam sáng rực đang cuồn cuộn cháy ngất trời ở nơi

trước kia là nhà của chú.

5

Chú đánh xe bò vào sân sau cái tàu ngựa cho thuê của ông Ônxen. Chú

xuống xe, bước sang ngôi nhà đứng ở bên cạnh tàu ngựa. Chú leo lên thềm
sau, gõ cửa.

- Ông Ônxen ơi! – Chú gọi.

Một bóng đen hiện lên trên khung cửa sổ sáng đèn. Cửa mở, Ônxen –

đứng đó. “Trời ơi thằng Macx”, ông ta thốt lên, “cháu quay lại đây có việc
gì đó?”.

Macx ngẩng lên nhìn Onxen chằm chằm. “Tụi nó giết mất ba má cháu

rồi”.

- Giết? – Ônxen kêu lên kinh ngạc, - Ai giết?

Nghe giọng chồng khác thường, bà Ônxen cũng hiện ra ở ngưỡng cửa

đằng sau ông.

- Ba thằng ấy, - Macx đáp – Chúng nó hỏi cháu, cháu chỉ đường cho

chúng nó. Và chúng nó giết ba má cháu – Chú ngần ngừ một thoáng rồi
giọng như sắp vỡ ra, - Chúng ăn cắp ngựa của ba, lấy cả súng đi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.