NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 113

- Mày có con ngựa của ba tao ở đây.

- Ổng bán cho tôi, - Gã đàn ông đáp.

- Ba không bao giờ bán con ngựa duy nhất ổng có, - Macx nói.

- Để tôi đi, để tôi đi! – Gã đàn ông chợt thét lên thất thanh.

Macx tỳ con dao vào cuống họng gã, “Mày có kể chuyện đã xảy ra thế

nào không?”

- Tụi kia, tụi kia giết! – Gã đàn ông thét lên, - Tôi không dính dáng chi

vô chuyện đó cả. Chúng nó muốn lấy vàng! – Mắt gã lồi ra trong cơn kinh
sợ.

Gã vãi đái ra, nước tiểu lăn ròng ròng trên hai cái cẳng trần trụi của gã.

“Thả tao ra, thả tao ra, thằng mọi đỏ khốn kiếp này”, gã thét lên.

Macx hành động rất nhanh. Mọi lưỡng lự đã biến mất. Chú là con trai

của Râu Đỏ và Kanêha, rồi sâu xa trong chú, dòng máu da đỏ kêu gọi trả
thù. Con dao loáng lên trong nắng. Khi chú đứng thẳng dậy, gã đàn ông đã
im bặt.

Macx bình thản nhìn xuống. Gã đàn ông mới chí là ngất đi, mắt gã trừng

trừng trợn ngược, không còn thần sắc, mi mắt gã bị rạch ra để gã không bao
giờ còn nhắm được nữa, và từ vai đến đùi gã, những lát thịt bị khía ra như
những băng vải.

Macx quay đi, bước quẩn quanh tìm cho đến khi thấy một tổ kiến. Chú

bốc lấy cái chóp tổ, đem về chỗ gã đàn ông. Chú cẩn thận đặt nó xuống
đám lông bẹn của gã. Chỉ một thoáng, những con kiến đỏ bé xíu đã chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.