NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 130

Cô đáp rất nhanh: “Vì anh không phải là một đứa mới lớn. Anh là người

đã trưởng thành”.

- Thế còn cô thì sao?

Mắt cô lóe lên, gần như ngạo nghễ nữa. Nhưng giọng nói thì lại phản lại

cô, nó run run không tin tưởng: “Em nghĩ em là một con ưa đồng dục nữ,
một đứa lexbion!”

Anh bật cười.

- Anh đừng cười, - cô nói nhanh, - chả có gì đáng vui vẻ thế đâu. Em đã

chung đụng cả với đàn bà lẫn đàn ông. Và chưa một người đàn ông nào em
đã gặp có thể làm em cảm thấy được như cảm thấy với một đứa con gái
khác, - Cô cười cay đắng, - Đàn ông ngu lắm. Làm cho họ tưởng họ muốn
gì thì dễ ợt thôi. Mà em lại biết được tất cả những thủ thuật đó.

Tính kiêu ngạo đàn ông của anh nổi dậy “Có thể là bởi cô chưa gặp được

thằng cha nào đáng mặt đàn ông”.

Giọng cô thoáng vẻ thách thức: “Ổ, chưa ư?”. Anh cảm thấy những ngón

tay cô nhẹ nhè lần trên đùi anh dưới cái chăn và dừng lại ở bẹn. Cô gạt
nhanh cái chân sang bên, úp mặt vào đùi anh. Anh cảm thấy môi cô mấp
máy và bất chợt, anh phát cáu.

Anh túm tóc nhấc đầu cô lên. “Cô định chứng minh cái chi vậy?” anh hỏi

cộc lốc.

Hơi thở cô dồn dập, nặng nhọc. “Rằng anh là người ấy”, cô thì thào,

“người duy nhất làm em cảm thấy đầy đủ”.

Anh chằm chằm nhìn cô, không đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.