NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 132

ra, bước đến bên lò sưởi, quay lại đối diện với anh. Cô đưa điếu thuốc lên
miệng rít một hơi dài.

Rồi cô khẽ lắc đầu, chiếc áo choàng ngủ rơi tuột xuống sàn. Tấm thân

trần của cô vàng hồng lên trong ánh lửa. Cô vứt điếu thuốc vào lò sưởi ở
phía sau, bước tới chỗ anh.

- Có lẽ thế này tốt hơn, - cô nói, ngã nhào vào vòng tay anh. Bây giờ

chúng mình có thể thành bạn của nhau.

8

- Việc biểu diễn của ta đang gặp khó khăn, - Viên thủ quỹ nói.

Nêvađa liếc nhìn Raina. Cô đang nhìn qua cửa sổ toa bán vé, xem cái

cảnh cuối cùng của buổi diễn “Miền Tây hoang dã” đang diễn ra trên bãi
đất trước mặt. Tiếng ngựa phi, tiếng la hét văng vẳng vọng lại phía họ trong
bầu không khí lặng tờ, ấm áp.

- Khó khăn ra sao? – Nêvađa hỏi, thôi không nhìn cô nữa.

- Đủ chết, - Viên thủ quỹ nói thẳng, - Chúng ta bán số vé tuần này không

bằng bọn Băphơlâu Bin Ceđy bán cho buổi trình diễn mùa hè của chúng.
Nếu dấu hiệu hai tuần vừa rồi là đúng thì mùa diễn này chúng ta sẽ mất đứt
đi bốn mươi ngàn.

Một hồi kèn xung phong văng vẳng vọng tới. Nêvađa trở mình trên chiếc

ghế gỗ khó chịu, rút thuốc lá ra quấn. Buổi trình diễn sắp kết thúc. Đội kỵ
binh đang lao đến những người lập nghiệp da trắng bị vây. Anh ngậm điếu
thuốc vào miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.