NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 158

Và lần cuối cùng, hai người ân ái với nhau trên sàn nhà, ngay cạnh cái

xác chết. Đến sáng, An-Luidơ Pluvie bình tĩnh nộp chú cho cảnh sát.

10

Ba phía đông, tây và nam trại tù bị một bãi lầy lớn bao bọc, xung quanh

mọc đầy những cây bách cao lô nhô, thường trút đầy lá xuống mặt nước
đen kịt của bãi lầy. Con đường thoát duy nhất là hướng bắc, qua những
cánh đồng lúa của tá điền người Cayơn. Cách mười tám dặm về phía bắc
trại tù, có một cái làng nhỏ. Chính ở nơi đây, phần lớn tù định trốn đều bị
bắt lại và đem về trại bởi dân Cayơn lấy mười đôla tiền thưởng của nhà
nước. Những ai không bị bắt được coi là đã chết trong đầm lầy. Suốt hai
mươi năm kể từ khi lập trại tù, mới chỉ có hai trường hợp như vậy được ghi
nhận.

Một buổi sáng tháng năm, sau khi Macx đến trại được mấy tháng, lính

gác kiểm tra lều và báo cho một viên quản trị sự vắng mặt của tù nhân tên
là Rivđ.

Viên quản trị ngó quanh quất. “Nó không ở đây ư?”.

- Không có ở chỗ chuồng xí nữa. – Tên lính đáp, - Tôi đã xem rồi.

- Vậy thì nó đã bỏ trốn. – Viên quản trị nói. – Có nhẽ hồi đêm nó vượt

qua tường.

- Cái thằng cha Rivđ ấy đúng là một thằng đại ngu. – Tên lính gác làu

bàu nhẹ nhàng xoay gót bước đi.

- Có lẽ tôi phải lên báo cho ông cai trại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.