NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 161

nghẹn lại, không sao nuốt nổi nữa. Chú đẩy cái đĩa ra xa, quấn một điếu
thuốc lá.

- Chú không nói à, chú mình? – Maik hỏi. – Anh ăn chỗ cơm kia chớ.

Macx trừng trừng nhìn anh ta một thoáng rồi lặng thinh lật sấp cái đĩa

xuống, thức ăn bắn tóe ra đất.

Maik tròn mắt ngạc nhiên. “Sao vậy, anh bạn?”

- Giờ thì tôi hiểu tại sao anh lại ở đây làm trật tự viên chứ không bỏ đi

như đáng lẽ phải làm. – Chú thốt lên, - khi anh vung roi lên, là anh đã tỏ ra
thù hằn với cả cái thế giới này.

Mắt người trật tự viên sáng lên, rõ chuyện. “À thì ra cậu nghĩ như vậy

đấy”, anh ta nói khẽ.

- Phải, tôi nghĩ như vậy đó. – Macx lạnh lùng đáp.

Người da đen nhìn thẳng vào mắt Macx, chậm rãi nói:

- Chú chẳng biết gì sất cả. Cách đây nâu nắm (Maik nói ngọng, tạm

chuyển sang tiếng Việt như vậy) rồi, khi tôi mới tới, tôi đã thấy một người
bị đòn như vừa rồi. Khi họ cắt anh ta xuống, cả người anh ta tướp ra như xơ
mướp. Không đến hai hôm sau thì chết. Nhưng từ khi tôi cầm roi chưa ai
chết vì roi của tôi cả. Từ đó đến nay nà hơn mười hai năm rồi. Mà nếu chú
để ý nhìn gần, chú sẽ thấy ở đằng trước ngực có vết roi nào đâu. Cái nghề
của tôi nào có ra gì, tôi biết. Nhưng không tôi thì cũng có một người khác
nàm. Vậy có thể nà tôi nắm, bởi vì tôi không muốn người nào chết cả.
Ngay cả những thằng khốn kiếp như Rivd.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.